Ta Làm Biến Thái Bước Lên Đỉnh Nhân Sinh - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-08-31 18:16:49
Lượt xem: 1,869
Lợi dụng màn đêm, ta duỗi thân mèo, đi dạo quanh yêu ma điện.
Sách này nói về nhân vật chính là đại đệ tử của Huyền Môn phái, một câu chuyện điển hình về tu luyện, đánh quái và thu nhận hậu cung trong tiểu thuyết nam tần. Ta chỉ là một pháo hôi, đẹp chút, nhưng còn chưa vào hậu cung của nam chính đã bị g.i.ế.c c.h.ế.t khi làm nội gián.
Còn đại phản diện Tiêu Trọng, trong sách miêu tả hắn là kẻ vô ác bất tác, tâm địa độc ác.
Nhưng ta lại chú ý đến điều quan trọng: Thân hình cường tráng, cơ bụng sáu múi.
Ta không thể không đi xem thử.
Khi trèo lên mái nhà của Tiêu Trọng, ta mới chậm rãi nhận ra…
… Hóa ra ta thật sự là một kẻ biến thái.
Chỉ vì suy nghĩ này mà ta không cẩn thận trượt chân, một lực lượng mạnh mẽ bỗng nhiên cuốn lấy cổ ta, kéo ta xuống.
Một trận xoay vòng trời đất, ta rơi vào trong nước.
Meo!
Ta kêu lên một tiếng thảm thiết, từ trong nước vọt lên, nhìn thấy hai khối cơ n.g.ự.c rắn chắc.
Ánh mắt dời lên trên, là ánh nhìn chằm chằm của Tiêu Trọng.
"Mèo?"
Một yêu quái cấp thấp vội vàng lăn vào: "Ma, Ma Tôn tha mạng, ta sẽ xử lý con súc sinh này ngay."
Hắn định bắt ta, ta liều mạng giãy giụa, lại nhảy vào trong nước, định đạp ở đáy hồ, lao lên trên.
Nhưng không ngờ đạp sai chỗ.
Chỉ nghe một tiếng rên rỉ.
Toàn bộ cơ thể mèo của ta lại bị nhấc lên.
Ô hô.
Mèo ta, phải tắm rồi...
...
Sắc mặt Tiêu Trọng có chút đau đớn, dường như đang cố nén điều gì đó, tiểu yêu bên cạnh cũng không dám thở mạnh.
Trong bầu không khí nặng nề này, ta dùng móng vuốt nhỏ màu hồng bắt đầu dẫm dẫm lên n.g.ự.c Tiêu Trọng.
"Meo~"
Ngươi tưởng đây là giãy giụa trước khi c.h.ế.t sao? Thật ngây thơ!
Một con mèo nhỏ dễ thương đến mức bùng nổ! Đáng yêu như này! Ngươi nỡ g.i.ế.c sao?
Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cảm giác thật tốt…
Ta nhìn chằm chằm vào nơi móng vuốt đang dẫm, một giọt nước miếng chảy xuống.
Ta duỗi móng vuốt ra hứng nhưng không hứng kịp, giọt nước nhỏ xuống tay Tiêu Trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-lam-bien-thai-buoc-len-dinh-nhan-sinh/chuong-2.html.]
...
"Khuya nay ăn thịt nào."
Đừng mà!
Tiêu Trọng định đưa ta cho tiểu yêu, ta lập tức ôm chặt lấy tay hắn, cọ cọ lấy lòng.
Quả nhiên Tiêu Trọng dừng lại, hắn híp mắt nhìn ta: "Con mèo này dường như có linh khí."
Ta gật đầu liên tục.
"Ngươi lui ra, con mèo này ta sẽ xử lý."
Lại một lần nữa ta giữ được mạng nhỏ.
Khoan đã!
Ta bám lấy cửa kho thóc, c.h.ế.t sống không chịu vào.
Ngươi nói xử lý là để bắt chuột???
Ta còn chưa kịp phản đối đã bị ném vào.
Nửa giờ sau, khi ta bị nhấc ra ngoài, tay cầm một con chuột và đang kiểm tra xem nó là giống đực hay cái.
Chuột đột nhiên biến hình, trở thành một đại hán to lớn đang ôm n.g.ự.c khóc nức nở: "Ta lớn thế này chưa từng gặp con mèo nào biến thái như vậy, quá biến thái rồi."
Tiêu Trọng phất tay, chuột tinh tránh xa ta mà chạy đi.
Tiêu Trọng nhìn ta với vẻ suy tư: "Quả nhiên là một con linh miêu, chuột tinh tu luyện trăm năm mà nhiễm linh khí của ngươi đã có thể hóa hình."
Hắn khẽ cười, bế ta vào lòng: "Từ nay ngươi theo ta đi."
...
Cứ thế, ta - Ngũ Nguyệt Bạch từ kẻ tử tù được thăng chức trở thành sủng vật của Ma Tôn, còn được hắn ban cho cái tên "Tiểu Bạch", rồi ôm về phòng.
Buổi tối Tiêu Trọng cần tu luyện, ta được đặt sang một bên.
Bỗng nghe hệ thống nhắc nhở ta: "Ký chủ, đây là cơ hội tốt, ngài đã tiếp cận được Ma Tôn, giờ chỉ cần chiếm được lòng tin của hắn, cảm hóa hắn, thì có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi."
Ta lười biếng lật người: "Ai nói ta muốn hoàn thành nhiệm vụ?"
Hệ thống: "?"
Cười chết, ngươi nghĩ ta c.h.ế.t trong thế giới thực như thế nào, ta là c.h.ế.t vì lao lực đấy.
Từ nhỏ cha mẹ mất sớm đã đành, đi làm thì bị ông chủ ép như chó.
Ta về đó để làm gì?
Ta đã suy nghĩ kỹ, ta sẽ bám chặt lấy đùi Ma Tôn, Ma Tôn ăn thịt ta uống canh, Ma Tôn g.i.ế.c người ta đưa đao.
Đợi đến khi Tiêu Trọng thống nhất thiên hạ, ta sẽ là kẻ dưới trướng đầu tiên của hắn… à không, mèo dưới trướng.
Thật tuyệt.
Còn cứu vớt thiên hạ, ừm, ai thích cứu thì cứu.