Ta Ngủ Với Tâm Ma Của Sư Tôn - Chương 19 + 20
Cập nhật lúc: 2024-06-01 10:37:37
Lượt xem: 881
Chương 19: Nghiệp chướng tự mình giải quyết
Trở về tẩm điện.
Ta trầm mặc không nói.
Sư tôn rất có thể chính là kẻ thù giế.t mẫu thân ta.
Năm đó người để ta tiến vào thức hải, thực chất là vì muốn tâm ma sinh ra tình tự, như vậy mới có thể để tâm ma phụ thể thác sinh.
Có được một cơ thể tương tự như vậy, người làm việc xấu liền có thể đổ hết lên đầu tâm ma.
Chỉ là người tính sai một chuyện.
Người thế nào cũng không ngờ tới, tâm ma lại là Ma giới chi tôn cường đại như thế.
"Muốn báo thù sao?"
Giọng nói trầm thấp của nam tử, sau lưng ta vang lên.
Hắn từ phía sau ôm lấy ta, thản nhiên nói: "Tội diệt sư phải chịu trời phạt, bảy đạo thiên lôi kiếp e là nàng không chịu nổi. Nhưng không sao, ta thay nàng nhận."
Ta ở trong lòng hắn xoay người, nhẹ nhàng tựa vào lồng n.g.ự.c hắn.
Không nói gì.
Đây là nghiệp chướng của chính ta.
Nên do chính tay ta kết thúc.
"Nương, nương!"
Trên giường hắc ngọc, tiểu oa nhi chớp chớp đôi mắt to, học theo phụ thân nó nói: "Ta thay nương nhận!"
Ta bị nó chọc cười, khom người, xoa xoa cái đầu nhỏ của nó: "Con còn nhỏ như vậy, bị sét đánh một cái liền không còn nữa."
Tiểu oa nhi không phục, năm ngón tay nhỏ cử động không ngừng, trong miệng phun ra bong bóng nước miếng: "Thay nương giế.t giế.t..."
Lời trẻ con ngây thơ, ta không để trong lòng.
Chương 20: Ác giả ác báo
Một tháng sau.
Phương trượng của Đại Chiêu Tự dẫn đầu chúng tiên môn thảo phạt Lăng Tiêu Tiên Tôn.
"A Di Đà Phật, Lăng Tiêu thí chủ, ngươi hãy tự sát đi."
Đại sư mân mê chuỗi tràng hạt, đem Linh Lung bảo kính ném ra.
Lần nữa, tội ác của Lăng Tiêu Tiên Tôn, bại lộ trước mắt mọi người.
Anan
"Thượng cổ thần khí, không thể làm giả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-ngu-voi-tam-ma-cua-su-ton/chuong-19-20.html.]
"Trong Linh Lung bảo kính có một giọt m.á.u của Lăng Tiêu thí chủ, cho nên có thể hồi tưởng lại quá khứ của thí chủ."
"Lăng Tiêu thí chủ sát nghiệp nặng nề."
Huyền Mặc mang theo ta ẩn thân trong bóng tối, nói muốn mời ta xem kịch hay.
Hắn thế mà còn mang theo cả tiểu oa nhi mới chỉ vài tháng tuổi.
"Giọt m.á.u này là ta cưỡng ép lấy được." Huyền Mặc ghé sát tai ta, giống như muốn lấy lòng mà nói nhỏ, "Phu quân của nàng có phải rất thông minh hay không?"
Ta gật gật đầu, nhìn về phía cảnh tượng trước mắt.
Lăng Tiêu Tiên Tôn cũng không chịu nhận tội, cục diện giằng co.
Tiên môn từ trước đến nay lấy hoà làm quý, nhất thời chỉ nghe thấy ngươi một lời ta một câu, tranh luận không ngớt.
Linh Lung bảo kính bắt đầu hồi tưởng lại cảnh tượng mẫu thân ta bị hồ yêu nhập vào, sau đó bị Lăng Tiêu Tiên Tôn tàn nhẫn sát hại.
Trong lòng ta đau đớn, thấp giọng nỉ non: "Nương..."
Tiểu oa nhi ta đang ôm trong lòng cũng gọi một tiếng: "Nương."
Bàn tay nhỏ bé mềm mại của hài tử, sờ lên mặt ta: "Nương đừng khóc, giế.t giế.t."
Nó còn nhỏ, thích nói lắp, nghe vô cùng đáng yêu.
Nhưng ngay khoảnh khắc này, cuồng phong nổi lên, bao phủ lấy những người đang tranh luận.
Cát bụi bay mù mịt, không ai nhìn thấy, một đạo huyền quang như tên bắn, đ.â.m thẳng vào đan điền của Lăng Tiêu Tiên Tôn!
Tu vi của hắn thâm hậu, nhưng nơi này là tử huyệt không ai biết của hắn.
"Ầm!" một tiếng vang thật lớn.
Lăng Tiêu Tiên Tôn ngã xuống đất, không dậy nổi nữa.
"Đã xảy ra chuyện gì?!"
"Cơn gió quái dị này từ đâu đến?"
"Lăng Tiêu Tiên Tôn sao lại chế.t rồi?"
"Tên ác tặc này, cũng xứng gọi là Tiên Tôn sao? E là ngay cả thiên đạo cũng nhìn không được, trừng phạt hắn!"
Tiếng chỉ trích vang lên không ngớt.
Ta kéo kéo tay áo Huyền Mặc, nhỏ giọng hỏi: "Là chàng ra tay sao?"
Hắn lắc đầu, tiếc nuối nói: "Ta còn chưa kịp ra tay."
Ta kinh ngạc, cúi đầu nhìn hài tử trong lòng.
Tiểu oa nhi phấn nộn tuấn tú, cười đến lộ ra lợi chưa mọc, má lúm đồng tiền sâu hoắm, vô cùng đáng yêu vô hại.
"Yêu nương, yêu nương."