Ta Quyết Định Thay Đổi Phương Pháp Chinh Phục Tiên Tôn - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-11-02 19:56:05
Lượt xem: 132
Vọng Tâm nhìn ta, bỗng nhiên tỉnh ngộ:“Chẳng phải ngươi là nữ đệ tử cuối cùng còn sót lại của giới tu tiên đấy chứ?”
Trời đất ơi, chuyện này cũng phải làm rùm beng lên sao? Nữ đệ tử cuối cùng chưa quyến rũ được sư tôn mà lại là người của Hợp Hoan Tông, thật đúng là mất mặt.
Ta trực tiếp đè Vọng Tâm xuống, khẽ nói: “Nghe nói, Phật tôn như ngươi, vô dục vô cầu, thuộc loại dễ chinh phục đấy.”
Ta có nhan sắc, có vóc dáng, lại chuyên nghiệp, Phật tôn chẳng bằng để ta làm thực tiễn xã hội đi. Nào ngờ, Vọng Tâm trực tiếp trói tay ta lại, giọng điệu điềm tĩnh không d.a.o động: “Sao ngươi không tìm sư tôn của Hợp Hoan Tông?”
Tất nhiên là vì ta không chinh phục nổi người, nhưng ta đâu thể nói thế. “Sư tôn ta quá đa tình rồi, ta thích ngươi hơn.”
Vọng Tâm cúi đầu trầm ngâm, khóe môi khẽ nhếch lên cười. Một lát sau, người ngẩng đầu, vẻ mặt ngây thơ: “Nhưng bần tăng không hiểu cách song tu.”
Thật khéo, ta cũng là lần đầu tiên đấy.
Ta bất chợt nhớ lại những điều đã học, liền tiến lại gần và hôn lên môi của Vọng Tâm. Mùi hương khói nhang từ ngôi tự viện vấn vương nơi chóp mũi. Chợt nghe từ xa có tiếng người vọng lại. Vọng Tâm mở mắt, khẽ nhấc tay kết một đạo kết giới, che khuất hai người.
"Đạo kết giới này không ảnh hưởng đến bên ngoài, người bên ngoài cũng không thể nhìn thấy hay nghe thấy những gì bên trong. Ngươi không cần lo sợ."
Pháp thuật này quả thực lợi hại, đối với ta về sau rất hữu ích. Vọng Tâm dường như đoán được ý nghĩ của ta, mỉm cười nói: "Cứ tiếp tục đi, khi nào xong, ta sẽ dạy ngươi."
Ta nghĩ cũng phải, cứ làm xong việc trước đã. Bỗng, ta nghe có người nói: "Vân Kỳ, nghe nói đệ tử của ngươi gần đây không còn quấy rầy ngươi nữa?"
Tiếng gọi "Vân Kỳ" kia kéo ta ra khỏi cơn mê loạn. Ta vội mở mắt nhìn, quả nhiên từ xa là sư tôn cùng một người khác đang dạo bước đến gần. Nếu để sư tôn nhìn thấy ta đang ở đây cùng kẻ khác, chỉ e hậu quả sẽ rất thảm khốc. Nhìn bóng hai người càng lúc càng tiến lại gần, ta vội truyền âm hỏi Vọng Tâm: "Kết giới này có đáng tin không?"
Giọng Vọng Tâm vừa chính vừa tà: "Đáng tin, hay ngươi bái ta làm sư phụ thì thế nào?"
Ta kinh ngạc: "Phật môn cũng có thể thu nhận nữ đệ tử sao?"
Ta quên mất phải dùng truyền âm, khiến sư tôn bên ngoài dường như cảm giác có điều khác lạ, liền dừng bước. Ta hoảng hốt nín thở, còn Vọng Tâm thì nhìn ta đầy hứng thú. Chỉ trong khoảnh khắc, thần sắc hắn trở nên lạnh lùng, khẽ nói: "Ngươi lừa ta, ngươi không thích ta."
Vọng Tâm đưa tay búng nhẹ, kết giới vàng kim lập tức tan biến. Trong lòng ta không khỏi gào thét, đừng mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-quyet-dinh-thay-doi-phuong-phap-chinh-phuc-tien-ton/chuong-2.html.]
Sư tôn đứng trước mặt, thấy ta và Vọng Tâm hiện thân, sắc mặt liền tối sầm lại. Ta thầm nghĩ, "Sư tôn, đồ nhi chỉ đang... làm thực tập ngoài giờ, người có tin không?"
3
Vọng Tâm nhanh chóng đứng dậy, bỏ lại ta trong cảnh ngượng ngùng. Sư tôn nghiến răng nói: "Xem ra đồ nhi thực sự tẩu hỏa nhập ma rồi, đến mức không còn phân biệt được người khác nữa."
Sư tôn vì muốn giữ thể diện cho ta, liền che đậy giúp ta. Ta mừng rỡ, định tiếp lời. Nhưng Vọng Tâm lại lên tiếng trước: "Nàng không nhầm đâu, người tẩu hỏa nhập ma là ta, thuốc kia cũng là nàng cầu cho ta."
Tên tiểu hòa thượng này thật biết nói đỡ cho ta. Ta quay người định chuồn đi, không muốn đối mặt với tình cảnh rối ren này. Nhưng sư tôn ngay lập tức giam chặt thân thể ta, không cho ta nhúc nhích. "Theo ta trở về."
Vọng Tâm cúi đầu, khẽ nói: “nguoiw cũng có thể theo ta đi."
Quả nhiên, bên ngoài thế gian vẫn có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây có hai vị sư tôn đang tranh giành ta, khi về phải kể lại chuyện này mới được. Sư tôn lập tức thi triển pháp thuật, kéo ta về phía trước, ngự kiếm rời đi, chỉ để lại một câu: "Vọng Tâm, ngươi tu Phật Hỷ, chớ nên vươn tay đến đệ tử của ta."
Ta bị giam cầm không thể cử động, nhưng vẫn cố ngẩng đầu hỏi: "Sư tôn, Phật Hỷ là gì?"
Sư tôn mặt mày co rút, dùng tay đẩy đầu ta xuống.
Về đến Hợp Hoan Tông, sư tôn kéo ta đến ngọn núi sau. Ta xoay xoay người, nói: "Sư tôn, chưa giải phép chú trói thân này."
Sư tôn vận trường sam xanh nhạt, ánh mắt lạnh như băng: "Chiều nay đồ nhi không phải nói là nhớ ta đến mức tẩu hỏa nhập ma sao?"
Ta tròn mắt ngạc nhiên, lời này ý gì? Trong tai ta nghe như là một lời mời gọi. Quả không hổ danh là sư tôn, nơi đây thanh tĩnh, lại là địa bàn của sư tôn. Ta liền nhảy nhót lại gần, toan lao vào lòng sư tôn.
Giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Nangf còn nhớ tông quy không?"
"Không được bán nội bộ, không được lừa dối sư phụ, không được đa tâm."
Quy củ xem ra rất hợp lý, từng điều đều nhắm vào ta. Từ khi ta trở thành nữ đệ tử duy nhất của Hợp Hoan Tông, sư tôn liền định ra điều luật đầu tiên. Sau mấy ngày, ta liên tục ra tay với sư tôn, ông lại thêm điều thứ hai: không được lừa dối sư phụ. Kể từ đó, ta cùng các sư huynh đệ sống lêu lổng, những điều ta thấy nghe được thực khiến người kinh ngạc. Rồi sư tôn lại định thêm điều thứ ba: không được đa tâm.