Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tên Thế Tử Này Khó Ưa Quá - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:47:43
Lượt xem: 2,436

Tất nhiên, kế mẫu của Triệu Thác vẫn có thể chối rằng bà không hề hay biết. Dù gì, đây cũng là bí mật của người ta. Nhưng chuyện bà ta có mối quan hệ với quản sự ma ma trong viện của đại tiểu thư Vương gia qua một loạt người thân xa lắc xa lơ lại khiến chuyện này trở nên đáng ngờ.

Thái hậu giận dữ, khẳng định kế mẫu của Triệu Thác có ý đồ xấu, liền tước quyền quản gia của Nam Ân Quận vương phi, đẩy bà ta đến sống trong một ngôi chùa ở phía sau Quận vương phủ.

Trong kinh thành, các gia tộc lớn đều có nhiều tầng quan hệ rắc rối, hạ nhân trong các phủ đếm không xuể. Nếu không có bà con của tỳ nữ hạng hai, thì cũng có bà con của bà tử hạng ba liên quan đến Nam Ân Quận vương phi.

"Nói đi, nàng có yêu cầu gì?" Triệu Thác rất hào phóng sau khi ta giúp hắn một việc lớn, vẻ mặt sẵn sàng để ta đòi hỏi.

Nhưng khi ta vừa mở miệng, hắn lại bất ngờ thêm một câu: "Nhưng phải nói trước, chỉ sau khi Thế tử phi vào cửa, ta mới có thể phong nàng làm thiếp."

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

“Còn nữa, trước khi đích tử của ta chào đời, nàng tuyệt đối không được sinh con, trừ phi sau ba năm, nếu Thế tử phi không có con, khi đó nàng mới có thể ngừng dùng thuốc. À, và còn một điều nữa…”

Ta ngắt lời hắn: “Thế tử gia hãy nghe yêu cầu của ta trước đã. Thứ nhất, ta không chỉ muốn có phần lương tháng của một thiếp thất, mà mỗi tháng ngài còn phải phát thêm cho ta một trăm lượng bạc làm khoản lương cố định. Ở Quận vương phủ, ta muốn ở riêng một viện, và phải có riêng một phòng bếp nhỏ.”

Triệu Thác lộ ra vẻ khinh thường.

“Thứ hai, dù ta là thiếp của ngài, nhưng mỗi khi ngài muốn ngủ với ta, phải được sự đồng ý của ta. Tức là khi ngài muốn ngủ với ta, ta cũng phải muốn ngủ với ngài, khi đó ngài mới được phép.”

Vẻ mặt của Triệu Thác càng thêm khinh bỉ.

“Thứ ba, nếu có thể, khi ngài chọn Thế tử phi, hãy dẫn ta theo để ta xem qua. Ta hy vọng vị chủ mẫu tương lai của ta sẽ hiền lành, nhân hậu, bao dung rộng lượng, tốt nhất là biết đánh mạt chược hay đá cầu…”

Khoé mắt Triệu Thác giật giật: “Nàng dựa vào đâu mà đòi hỏi về Thế tử phi của ta?”

“Nửa đời sau của ta phụ thuộc vào Thế tử phi, đương nhiên ta mong muốn nàng là người tốt bụng.”

“Không phải” Triệu Thác có vẻ không hiểu, “Tại sao nàng lại phải dựa vào Thế tử phi? Nàng là thiếp thất của ta, sự sủng ái của ta quyết định địa vị của nàng ở Quận vương phủ. Ta mới là chỗ dựa của nàng trong nửa đời sau.”

Ta cười nhạt, lẩm bẩm: “Nam nhân vốn không đáng tin cậy…”

Triệu Thác nhíu mày: “Nàng vừa nói gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ten-the-tu-nay-kho-ua-qua/chuong-6.html.]

“Ta nói ngài chí ít nên nạp thêm ba bốn thiếp thất nữa, nếu không thì không đủ người để chơi một bàn mạt chược.”

Triệu Thác: “…”

6

Ta đưa ra vài yêu cầu, Triệu Thác tuy nghe không vui lắm nhưng thấy cũng không quá đáng, miễn cưỡng đồng ý. Trước khi Thế tử phi vào cửa, ta tạm thời vẫn ở bên cạnh Triệu Thác với thân phận nha hoàn. Thượng thư phủ đã nhanh chóng đưa khế ước bán thân của ta cho hắn.

Còn Triệu Thác, vì tích cực tham gia đại hội tuyển phu nhân do Thái hậu tổ chức, nên Thái hậu cũng nhắm mắt làm ngơ trước sự hiện diện của ta: “Thôi đi, khó mà thấy Thác nhi thích một người.”

Nhờ vậy, ta may mắn được chứng kiến cảnh tượng náo nhiệt chẳng khác nào một cuộc thi sắc đẹp.

Quận vương phủ hiện không có nữ chủ nhân, nghĩa là Thế tử phi vừa vào cửa sẽ ngay lập tức nắm quyền quản gia. Kết hợp với tin đồn gần đây rằng Quận vương phi bị đưa vào am tu Phật, các tiểu thư nhà quyền quý dẫu không biết sự thật, cũng phần nào đoán được mối quan hệ mờ ám giữa Triệu Thác và một nha hoàn.

Thêm vào đó, Triệu Thác quả thực xuất thân cao quý, tuấn tú bất phàm, lại có phong thái bá đạo, khiến các tiểu thư được mời vào cung đều trang điểm kỹ lưỡng, cố gắng thể hiện mong được lọt vào mắt xanh của Thế tử gia.

Triệu Thác giống như một giám khảo, đứng trên đài cao ẩn mình, bao quát hết thảy các nàng, vừa uống trà vừa nghe ta bình luận. Thực ra bên cạnh hắn có danh sách tất cả các tiểu thư tham gia, mấy người cần chú ý đều đã được khoanh tròn, nhưng hắn cứ thích giả vờ như vô tư lật qua hỏi ta.

“Cô nương mặc áo xanh kia là trưởng nữ của Võ Trung Bá, tuổi nhỏ đã giúp gia đình quản lý công việc, rất có uy tín trong đám tỷ muội, tính cách đoan trang, chững chạc. Nàng thấy thế nào?”

Thế tử gia, ngài đã nói hết như thế, ta còn có thể thấy thế nào?

Ta đáp: “Trông cũng không tệ, ngũ quan cân đối, dáng người thon thả, m.ô.n.g tuy hơi to nhưng dễ sinh nở, sớm sinh ra đích tử cho ngài, kế mẫu của ngài cũng chẳng còn gì để phản đối.”

“Tuy có hơi cứng nhắc, nhưng tính tình chắc chắn là tốt, sẽ không gây khó dễ cho thiếp thất và các con thứ của ngài. Ta thích những chủ mẫu như vậy.”

Triệu Thác liếc nhìn ta, rồi chỉ sang một người khác hỏi tiếp, rất hờ hững.

Ta thốt lên: “Không được, ngài đừng nhìn nàng xinh đẹp, lại có khí chất. Thực ra, nàng rất cao ngạo, mong muốn một đời một kiếp một đôi người.”

“Sau này dù có thể nàng không cản ngài nạp thiếp, nhưng chắc chắn sẽ chẳng đối xử tử tế với thiếp thất, lại còn thỉnh thoảng làm mình làm mẩy với ngài. Sống với người như vậy thật khó chịu.”

“Trừ khi…” Ta ngừng lại.

Loading...