Thái Tử Chăn Trâu - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-09-04 09:38:28
Lượt xem: 114
Nếu giấc mơ đó thật sự có thể dự đoán trước tương lai, thì không chỉ không thể để Tiêu Minh Ấp trở về, mà còn phải khiến chàng không thể sống để trở về.
6.
Gần tối, Lưu trắc phi dẫn theo Tiêu Thừa Dụ đến thỉnh an.
Năm đó, khi Thái tử mất tích, Lưu trắc phi cùng hai vị di nương khác trong hậu viện đều đang mang thai.
Tiêu Thừa Dụ, chính là con trai thứ ba của Tiêu Minh Ấp.
"Nhi thần tham kiến mẫu thân."
Thừa Dụ rất ngoan, dung mạo giống Lưu trắc phi nhiều hơn, trắng trẻo đáng yêu.
Ta mỉm cười, lấy ra một phong bao lì xì đã chuẩn bị từ trước đưa cho nó: "Hôm nay là sinh thần của Thừa Dụ, mẫu thân không quên đâu."
Thừa Dụ nhận lì xì, vui vẻ nhảy cẫng lên, sau đó được cung nhân ôm sang một bên chơi đùa.
Còn Lưu trắc phi lại lộ vẻ mặt sầu muộn: "Nếu điện hạ còn ở đây thì tốt rồi."
Nghe nàng nói vậy, tim ta không khỏi thót lên một nhịp.
Nàng ta lại ngay trước mặt ta mà rơi lệ: "Hôm nay, nhìn thấy Tấn vương gia đình sum vầy, hạnh phúc, lại nghĩ đến các hài tử của Đông cung chúng ta, ngay cả phụ thân cũng chưa từng gặp mặt..."
"Lũ nô tài kia cũng hùa theo gió chiều nào, thấy Tấn vương gần đây được sủng ái, nên trong bữa tiệc sinh thần của A Dụ, chúng lại đi nịnh nọt, lấy lòng Ngô vương, tỷ tỷ, muội sợ hãi, muội càng thêm không cam tâm!"
Nàng ta sợ Tấn vương đăng cơ, càng sợ muội muội, hiện giờ đã là Tấn vương phi của mình, sẽ leo lên đầu mình, khiến nàng đời này không bao giờ ngóc đầu lên được nữa.
Sau khi Tiêu Minh Ấp mất tích, Lưu trắc phi sống trong lo sợ, bất an ở Đông cung.
Khi Tiêu Minh Ấp còn ở đây, nàng thường xuyên tranh giành sủng ái.
Cũng chỉ là ghen tuông, đố kỵ giữa nữ nhân với nhau, nàng chưa bao giờ dùng thủ đoạn hèn hạ để hãm hại ta.
Vì vậy, ta có thể dung túng cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thai-tu-chan-trau/chuong-3.html.]
Thế nhưng, Tiêu Minh Ấp không còn nữa, nàng sợ ta trả thù. Lo lắng quá độ, khiến nàng động thai khí.
Nàng ta không tin tưởng ta, vì vậy đã xin Hoàng thượng ân chuẩn cho nàng về nhà mẹ đẻ sinh con.
Nhưng lúc bấy giờ, thứ nữ của Tuyên Uy tướng quân sắp gả cho Tấn vương làm chính phi. Nàng ta là một Trắc phi của Thái tử, ngôi vị lung lay sắp đổ, không thể tránh khỏi bị hắt hủi.
Tồi tệ hơn là, vào ngày sinh con, nàng suýt nữa thì khó sản, mà kế mẫu của nàng lại cố tình ngăn cản người đến báo tin cho Hoàng thượng.
Người của Đông cung không biết làm cách nào, bèn đến tìm ta.
Lúc ta dẫn theo thị vệ Đông cung và thái y đạp cửa xông vào Tuyên Uy tướng quân phủ, thì hai người họ vẫn đang ngủ say...
Ta đã tố cáo Tuyên Uy tướng quân phủ lên Hoàng thượng.
Hoàng thượng nổi trận lôi đình, muốn hủy bỏ hôn ước của Tấn vương.
Tuyên Uy tướng quân dâng binh quyền, chủ động xin từ bỏ tất cả chức vụ trong quân đội, mới có thể bảo toàn được hôn ước này.
Trải qua chuyện này, Lưu trắc phi hoàn toàn thất vọng với nhà mẹ đẻ, bèn dẫn theo hài tử, dọn về Đông cung.
Mối quan hệ giữa ta và nàng cũng trở nên thân thiết hơn.
Nhớ lại chuyện cũ, ta không khỏi thêm mấy phần thương xót cho nàng.
Một ngày tốt lành
Phụ thân nàng từ chức, là vì muốn bảo vệ cho thứ nữ.
Hoàng thượng mượn chuyện của nàng để ra tay với Tuyên Uy tướng quân, là vì muốn thu hồi binh quyền.
Mục đích của cả hai bên đều đạt được.
Người bị tổn thương, chỉ có một mình nàng mà thôi.
Ta thở dài, lấy khăn tay lau nước mắt cho nàng: "A Nhàn, đừng khóc nữa."
"Tỷ tỷ, tỷ nói xem, điện hạ, chàng ấy còn sống không?"
Ta: "... Ta không biết."