Thái Tử Đạo Mạo - 12
Cập nhật lúc: 2024-08-13 15:53:57
Lượt xem: 58
Vừa bước vào môn quan, một thái y đã vội bước tới nghênh đón, lông mày sắc bén, đôi mắt tinh tường sáng quắc, sống mũi cao và khuôn mặt không góc cạnh, quan phục thái y trên người trông lại càng làm già đi tuổi.
“Thảo dân bái kiến Bát công chúa.” Hắn kính cẩn chào ta.
“Không cần khách khí.” Ta vội vàng đi gặp Thẩm Túc, không có tâm trạng để ý người này.
Lúc đó còn non sáng mặt trời chưa ló rạng, Thẩm Túc đang luyện kiếm trong sân, thấy ta tới, liền thu kiếm lại, mỉm cười nhìn ta. Dường như hắn luôn có thói quen mỉm cười mỗi khi nhìn thấy ta.
“Sao hôm nay muội đến sớm vậy?”
Không sai, ta thường hay ngủ nướng, nhưng hôm nay mới sáng sớm đã tỉnh, Thẩm Túc thấy lạ cũng đúng. Ta ho nhẹ, nghiêm túc nhìn hắn hỏi:
“Hoàng huynh sắp thành hôn, đúng không?”
Thẩm Túc nghe được lời này, trong mắt hiện lên một tia hắc ám gần như không thể cảm nhận được, ấm áp nói: “Mấy ngày trước Mẫu hậu đã nhắc qua với huynh rồi.”
Ta hỏi: “Vậy huynh có để ý đến nử nhi nhà nào không?”
“Có.” Thẩm Túc chậm rãi nói.
"Ai? Là Phượng Khuynh Thiên, nhị tiểu thư của Phượng gia?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thai-tu-dao-mao/12.html.]
"Không phải."
“Không phải là được rồi.” Ta thở phào nhẹ nhõm, lại mỉm cười,:“Không biết nữ nhi nhà ai có thể khiến hoàng huynh để vào tâm mắt đây?”
Thẩm Túc chỉ nhìn ta không nói gì. Có thể là... Nghĩ đến khả năng đó, ta có chút uất nghẹn:
“Hoàng huynh, huynh yên tâm, ta sẽ không làm gì nàng đâu.”
“Trước đây ta đã lầm tưởng sự cố chấp của ta với huynh là tình yêu nam nữ. Bây giờ ta đã hiểu, ta nhất định sẽ sửa đổi, không làm khó huynh và tẩu tẩu tương lai nữa.”
Thẩm Túc kinh ngạc ngẩng mắt lên nhìn chằm chằm vào ta.
“Ta biết hoàng huynh chắc sẽ không tin, cho nên ta mới thỉnh cầu phụ hoàng trong ba ngày tới chọn cho ta một phò mã.”
Khi từ ngữ cuối cùng rơi xuống, sự im lặng bao trùm xung quanh. Một cơn gió thổi qua, mái tóc chưa kẹp hết trên trán Thẩm Túc theo gió đùa nghịch, đôi mắt phượng đỏ ẩn nhẫn chứa đầy những cảm xúc khó hiểu.
Một lúc lâu sau, hắn mới khàn giọng nói: "Muội nghiêm túc sao?"
Ta gật đầu: “Ừ. Ta đã gần mười bảy rồi, không còn nhỏ nữa cũng nên chọn phò mã thôi.”
Ta luôn giữ lời hứa, chiều nay một loạt chân dung các quý nữ đã được gửi đến Đông Cung, ngày hôm sau, một loạt chân dung các công tử khắp nội đo cũng được gửi đến Hải Đường Cung của ta. Đích trưởng tử Phủ Công gia, Thứ tử Phủ Thừa tướng, ...
Nếu ta của ngày xưa, một công chúa bị bỏ rơi, địa vị thấp kém, không thể có cơ hội được gả cho những người này. Nhưng hoàng huynh đã nắm tay ta, cho ta tất cả mọi thứ.