Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái Tử Gia Não Yêu Đương - 11

Cập nhật lúc: 2024-10-01 18:12:15
Lượt xem: 1,254

Tôi vội vàng trở về nhà, vừa đến cửa, tôi thấy Tống Minh Yến và bố anh ấy đứng bên ngoài, mang theo quà.

Tôi không dám tưởng tượng, khi bố tôi thấy hai người mà ông ghét nhất trong đời sẽ tức giận đến mức nào???

Tôi lịch sự gọi: “Chào chú Tống.”

Tống Minh Yến nhận ra sự lo lắng của tôi, anh nắm tay tôi: “Đừng lo, có anh ở đây, cứ giao cho anh xử lý.”

Tôi quyết định tin tưởng vào Tống Minh Yến.

Tôi đã sẵn sàng.

Hạt Dẻ Rang Đường

Tôi mở cửa, dẫn Tống Minh Yến và bố anh vào phòng khách ngồi xuống.

Bố tôi đang tưới cây, thấy hai cha con nhà họ Tống, chiếc vòi nước trong tay ông rơi xuống đất.

Tôi nói với bố tôi rằng tôi và Tống Minh Yến đang ở bên nhau.

Ông tức giận đến mức nổ tung tại chỗ, nhìn quanh, ông tháo cây gậy trên giá hoa xuống, giận dữ chạy vào phòng khách, toàn thân tràn đầy sức lực, tôi không thể nào giữ ông lại được.

Ông giơ gậy chỉ vào chú Tống: “Ha, ông Tống, hồi trẻ ông muốn cướp vợ của tôi, giờ già lại cướp con gái của tôi, ông cố tình làm khó tôi đúng không?”

Mặt bố tôi căng như dây đàn.

Hỗn loạn sắp bùng nổ.

Ngay lúc này, mẹ tôi nghe thấy tiếng động từ trên lầu đi xuống.

Bố tôi thấy mẹ, sợ hãi liền nhét cây gậy vào tay tôi, vội vã chạy đến trước mặt mẹ tôi, nhẹ nhàng đỡ lấy mẹ:

“Em yêu, sao em lại xuống đây?”

Mẹ tôi không để ý đến bố, lịch sự gật đầu chào hai cha con nhà họ Tống.

Mẹ tôi hỏi bố: “Vừa rồi là anh đang la hét hả?”

Bố tôi vội vàng xua tay: “Em yêu, oan ức quá, là con gái của chúng ta la.”

Tôi: “…”

Thôi thì, tôi đã quen rồi.

Bố tôi là người yêu vợ, từ nhỏ đến lớn tôi đã phải gánh không ít tội cho ông.

Sau khi mẹ tôi xuống, bộ dạng hung hăng của bố tôi không còn, cả nhà bình tĩnh ngồi trên ghế sofa.

Tống Minh Yến kể cho mẹ tôi nghe toàn bộ câu chuyện của chúng tôi.

Anh lấy từ một chiếc vali đen ra một bản hợp đồng và nhiều giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà:

“Dì, cháu nguyện đem tất cả tài sản của nhà họ Tống chuyển cho Lâm Hàm.”

“Cháu rất yêu cô ấy, nếu cháu phản bội cô ấy, cháu sẽ chẳng còn gì.”

“Xin dì yên tâm giao cô ấy cho cháu.”

Tôi chọt chọt Tống Minh Yến: “Anh điên à? Đem tất cả tài sản cho em á?”

Tôi nhìn mẹ, ý nói rằng thôi được rồi, không cần phải tất cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thai-tu-gia-nao-yeu-duong/11.html.]

Mẹ tôi dịu dàng mỉm cười: “Vì hai đứa thật lòng yêu nhau, tài sản cháu chuyển nhượng, dì nhận.”

Tôi ngạc nhiên mở to mắt.

Tôi tưởng mẹ sẽ từ chối, không ngờ bà lại vui vẻ chấp nhận.

Tôi lại nhìn bố, bố tôi ủ rũ đứng sau mẹ: “Sao nhìn bố?”

“Ngày xưa bố cưới mẹ con, cũng đã đem tất cả tài sản chuyển nhượng cho mẹ con, mẹ con nói đàn ông có tiền sẽ hư hỏng.”

Bố tôi lầm bầm: “Ai mà tin, tôi đường đường là một ông chủ lớn, trong túi lại chẳng có nổi mười đồng.”

“Tôi không có tiền để hút thuốc, đến nỗi tôi phải cai thuốc luôn.”

Mẹ tôi liếc nhìn bố, bố tôi lập tức bịt miệng lại:

“Em yêu, anh sai rồi, anh sẽ tự quỳ lên ván giặt đồ.”

Sau khi hai bên trò chuyện xong, chú Tống kéo bố tôi ra khỏi cái ván giặt:

“Bạn thân, anh yên tâm, tôi đã sớm buông bỏ rồi, giờ tôi rất yêu vợ mình, anh cũng đừng giận nữa.”

“Những ân oán giữa thế hệ chúng ta không nên ảnh hưởng đến thế hệ sau.”

Chú Tống và bố tôi nói chuyện xong, tôi tiễn Tống Minh Yến và chú Tống ra cửa.

Tôi có chút thắc mắc hỏi Tống Minh Yến: “Bố em lại đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, không ngờ dễ dàng như vậy, em tưởng ông ấy sẽ làm ầm lên.”

Tống Minh Yến cười và véo nhẹ mũi tôi:

“Điểm quan trọng không phải là bố em, mà là mẹ em, gia đình này do mẹ em làm chủ.”

Anh ấy nhìn thấu hơn tôi về gia đình tôi.

Kết thúc những phút giây lo lắng.

Tôi và Tống Minh Yến bắt đầu một mối tình ngọt ngào được cả hai bên gia đình chấp nhận.

Nửa năm sau, chúng tôi đi đăng ký kết hôn, chụp ảnh giấy chứng nhận kết hôn.

Tôi và Tống Minh Yến đều mặc sơ mi trắng đơn giản, sạch sẽ.

Nhiếp ảnh gia nói: “Hai bạn nhìn về phía camera.”

“Chú rể, cậu cười đến mức miệng sắp rách rồi, có thể kiềm chế lại không?”

“Đấy, chú rể, cậu đứng quá gần cô dâu rồi, cậu có muốn tựa vào cô ấy không?”

“Ôi đúng rồi, cười như vậy vừa đủ khoảng cách rồi.”

“Click.”

Máy ảnh chớp sáng, hạnh phúc được ghi lại trong bức ảnh giấy chứng nhận.

Tống Minh Yến nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, nhìn tôi đầy tình cảm:

“Mặc dù anh rất vụng về khi đối diện với em, nhưng về tình yêu của anh dành cho em, anh rất chân thành.”

___Hết___

Loading...