Thanh mai trúc mã - Chương 25-26
Cập nhật lúc: 2024-08-14 00:42:03
Lượt xem: 99
25
Tôi thở dài, nhìn anh ta, nghiêm túc nói: "Anh đang đùa với mạng sống của mình đấy anh biết không?"
Giọng anh ta run rẩy: "Sú Sú..."
Tôi không cho anh ta cơ hội nói tiếp.
"Vài năm trước, lúc anh gặp tai nạn, tôi có thể chăm sóc anh. Bởi vì lúc đó chúng ta là bạn bè, là những người bạn lớn lên cùng nhau!”
"Anh không phản bội tôi, không lừa dối tôi. Dù anh có nói những lời khó nghe, nhưng đó là vì anh yêu người khác.”
"Nhưng bây giờ thì khác! Anh đã phản bội tình yêu của chúng ta, thậm chí phản bội hôn nhân của chúng ta!”
"Chúng ta không thể quay lại, không thể quay lại được nữa! Nghĩ đến bố mẹ anh đi, đừng làm những việc dại dột như vậy nữa!"
Nói xong, tôi thở ra một hơi dài, giọng dịu lại một chút.
"Tôi sẽ không đến thăm anh nữa, tự chăm sóc bản thân đi."
26
Trên đường về nhà, tôi nhắn tin cho Trầm Điền: "Tớ chắc chắn rồi, tớ không còn yêu Trình Cảnh Thạc nữa."
Cô ấy trả lời rất nhanh: "Anh ta vốn dĩ không xứng đáng.”
"Cưng à, đừng để bị trói buộc bởi tình cũ. Cậu xứng đáng được yêu. Mỗi cô gái nghiêm túc với cuộc sống đều xứng đáng được yêu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-mai-truc-ma-edys/chuong-25-26.html.]
Đào Hố Không Lấp team
Tôi tắt màn hình, nhắm mắt ngẩng đầu cảm nhận ánh nắng tháng Chín.
Nắng hôm nay dễ chịu quá.
Tối đó, người chồng pháp lý của tôi, người mà như đã bốc hơi khỏi thế gian, gọi điện cho tôi.
Nghe máy thì là giọng của một người đàn ông lạ, nghe có vẻ rất hào sảng.
"Chị chủ à, anh chủ uống nhiều quá, chị có thể đến đón anh ấy không?"
Anh ta đọc địa chỉ một KTV cho tôi.
Khi tôi đến có một chàng trai mặt tròn đang hút thuốc trước cửa, thấy tôi lập tức dập thuốc, cười híp mắt tiến lại.
"Chị chủ cuối cùng cũng đến rồi, tổng giám đốc Sở đang ở bên trong, em đưa chị vào."
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Anh biết tôi sao?"
Anh ta gãi đầu, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ: "Ảnh của chị đã để trên bàn làm việc của tổng giám đốc Sở nhiều năm rồi."
Do có công việc hợp tác, tôi thỉnh thoảng cũng đến công ty của Sở Tiện, vậy mà chưa từng phát hiện ra.
Anh ta vừa dẫn tôi vào trong vừa trò chuyện: "Tổng giám đốc Sở mấy ngày nay vì dự án này mà gần như không ngủ, tối nay lại uống nhiều như vậy, không biết cơ thể chịu nổi không. Nhưng may mắn là hôm nay đã trúng thầu, mọi cố gắng những ngày qua đều đáng giá."
Tôi sững lại. Vậy là anh ấy không liên lạc với tôi vì bận rộn sao?