THANH THANH - C15
Cập nhật lúc: 2024-08-25 11:24:31
Lượt xem: 309
Nói xong, Lâm Sơ Ảnh ngồi dựa vào đầu giường. Anh ấy đưa hai tay ra sau, vòng qua đỉnh đầu, nắm lấy trụ giường.
Toàn bộ phần thân trên vì động tác này mà duỗi ra hoàn toàn, vóc dáng đẹp đẽ hiện rõ trước mắt không sót một cái gì.
Một giọt nước theo nhịp thở phập phồng trên n.g.ự.c anh trượt xuống, biến mất sau lớp khăn tắm.
Ánh mắt tôi cũng không kiểm soát được mà trượt theo.
"Thanh Thanh..."
Lâm Sơ Ảnh dịu dàng dụ dỗ.
"Em muốn làm gì anh cũng được."
……
【 Sao tự nhiên màn hình đen vậy? Mạng tôi bị đứt à??】
【 Trên màn hình đen thui đột nhiên chiếu ra khuôn mặt tươi cười quỷ dị của tôi, suýt nữa thì hù ch tôi rồi!】
【 Tôi không cho phép đứt đoạn ở chỗ này! Có gì mà hội viên cao cấp như tôi đây không thể xem được chứ!】
【 Này app rác rưởi XX, nghe cho rõ đây, nếu còn dám cho khách hàng VIP như tôi đây xem bản bị cắt nữa, tôi sẽ gỡ ứng dụng và đi khắp nơi đánh giá kém đấy!】
14
Sau đó, tôi cùng tâm trạng nặng nề với cơ thể đau nhức kịch liệt, đã suy ngẫm sâu sắc về những sai lầm của mình.
— Không phải tôi quá yếu đuối, mà là đối phương quá xảo quyệt!
Sau ngày hôm đó, tôi và Lâm Sơ Ảnh duy trì một mối quan hệ thân mật kỳ quái. Chúng tôi như một đôi tình nhân. Nắm tay, ôm ấp, hôn môi... thậm chí là những việc thân mật hơn.
Anh ấy thường xuyên đến chỗ tôi ở qua đêm.
Trong vô số đêm, anh ấy dịu dàng kéo tôi vào vực sâu nóng bỏng.
Nhưng Lâm Sơ Ảnh chưa bao giờ công khai mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi cũng không.
Chúng tôi dường như ngầm hiểu với nhau mà không nói ra bí mật, ban ngày anh em thân thiết, ban đêm kề cận khắng khít, thân mật bên nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-thanh/c15.html.]
Tôi không biết, liệu Lâm Sơ Ảnh làm vậy vì giữ lời hứa với tôi, không công khai thân phận thiên kim giả của tôi hay không.
Hoặc có lẽ, anh ấy căn bản chưa từng nghĩ đến việc tiến xa hơn trong mối quan hệ mập mờ này.
Rốt cuộc, anh ấy đối với tôi là như thế nào?
"Cái này không tồi, rất hợp với em, Thanh Thanh."
Giọng nói của Lâm Sơ Ảnh kéo tôi trở về thực tại.
Tôi nhìn người mẫu trên sàn diễn, mặc một chiếc váy dài trắng tinh, lớp voan mờ ảo, trông có chút giống váy cưới.
Chỉ còn vài tháng nữa là đến tiệc sinh nhật của tôi, không có gì bất ngờ thì bạn nhảy của tôi chắc chắn sẽ là Lâm Sơ Ảnh.
Nếu tôi mặc chiếc váy này, khoác tay anh bước vào hội trường…
Thật xấu hổ và ngượng ngùng.
Nếu giữa chúng tôi không có tầng quan hệ khác, tôi thậm chí có thể thoải mái mặc chiếc váy giống váy cưới này, cùng Lâm Sơ Ảnh xuất hiện trước mọi người.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Nếu giữa chúng tôi chỉ có một tầng quan hệ, có lẽ một ngày nào đó, tôi sẽ mặc chiếc váy cưới thật sự, cùng Lâm Sơ Ảnh xuất hiện trước mọi người.
Nhưng hiện tại, bất kể một khả năng cũng đều không tồn tại.
Tôi vô thức từ chối: "Không cần!"
Lâm Sơ Ảnh quan sát biểu cảm của tôi một lúc. Anh ấy dường như khẽ thở dài.
"Được rồi…… vậy màu đỏ thì sao, em thích không?"
Thấy tôi cũng lắc đầu, Lâm Sơ Ảnh rốt cuộc cũng từ bỏ, cùng tôi chọn một bộ lễ phục khác và đặt bộ vest nam tương ứng.
Không hiểu sao, trong lòng tôi cảm thấy trống trải.
Như vậy cũng tốt, tôi tự an ủi mình.
Mong ước ban đầu đều đã thực hiện, tôi vẫn ở lại nhà họ Lâm. Tôi vẫn có nhà, có người thân. Tôi không còn không nơi nương tựa, lẻ loi hiu quạnh một mình.
Như vậy là đủ rồi…… phải không?
Nhưng hiện thực vô tình lại dội một gáo nước lạnh lên đầu tôi.