Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THANH THANH - C21-end

Cập nhật lúc: 2024-08-25 11:33:06
Lượt xem: 512

NGOẠI TRUYỆN BẠCH TINH

 

Bạch Tinh từ lâu đã nghe nói rằng nhà họ Lâm có một cô con gái được cưng chiều hết mực.

 

Kẻ thay thế vị trí của cô, một kẻ giả mạo.

 

Đối với điều này, Bạch Tinh chỉ cười khẩy.

 

Được cưng chiều ư? Nhà họ Lâm đó, thật sự có tình yêu sao?

 

Cô đã gặp qua chính anh trai ruột của mình, Lâm Sơ Ảnh.

 

Tươi cười ôn hòa, nho nhã lễ độ.

 

Nhưng sự ác ý trong ánh mắt còn nhiều hơn cả cô.

 

Cũng hèn hạ như cô, cũng giả dối, cũng xảo trá như cô.

 

Sự yếu đuối của cô, sự ôn hòa của Lâm Sơ Ảnh, giống như lớp da cừu trên mình sói, chỉ là lớp ngụy trang để lấy thêm lợi ích.

 

Khó có thể tưởng tượng được, loại người như thế mà vẫn có người có thể ở cạnh anh ta mỗi ngày, vẫn có thể chịu đựng mà không cào rách khuôn mặt anh ta.

 

Cái kẻ giả mạo đó…… thật đáng thương.

 

Bạch Tinh nghĩ mà không chút áy náy.

 

Lần đầu tiên gặp Lâm Thanh Thanh, Bạch Tinh đang bị một đàn anh trong phòng thí nghiệm chặn lại, tặng thư tình và quà.

 

Cô biết mình xinh đẹp, từ nhỏ đến lớn, luôn có vô số đàn ông như ruồi nhặng bám theo.

 

Đàn ông là sinh vật ngu ngốc, chẳng bao giờ hiểu được lời từ chối.

 

Bạch Tinh đã quá quen thuộc với điều này.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Cô thuần thục tỏ ra xấu hổ và rụt rè, khẽ đỏ mặt nhận lấy bức thư tình, rồi mới có thể rời đi.

 

Sau đó, cô đi đến góc khuất và ném hết những thứ đã nhận vào thùng rác, vừa quay lại nhìn thấy ai đó đứng trên cầu thang, chứng kiến toàn bộ hành động của mình.

 

Là…… đàn chị cùng phòng thí nghiệm ban nãy?

 

Lần này phiền phức rồi, Bạch Tinh âm thầm nhíu mày.

 

Cô véo véo lòng bàn tay, ngay lập tức hốc mắt đã đỏ hoe.

 

"Đàn, đàn chị hãy nghe em giải thích..."

 

Không ngờ, đàn chị lại mạnh mẽ ngắt lời cô: "Không cần giải thích!"

 

Đã xác định cô là kẻ xấu rồi sao?

 

…… Thực ra, cũng không sai, cô thực sự không phải là người tốt.

 

Bạch Tinh thầm tính toán trong đầu, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ yếu đuối.

 

Khi cô đang nghĩ cách che giấu, đàn chị xoa eo mở miệng, bộ dáng hùng hổ trông đầy khí thế.

 

"Em thật quá là chu đáo, còn lén lút ném đi ở nơi không ai thấy. Nếu là chị gặp phải những thứ phiền phức như vậy, chị sẽ tát ngay vào mặt họ và đuổi họ về nhà!"

 

Bạch Tinh:……?

 

Chuyện gì vậy, sao đàn chị này còn giống phản diện hơn cả mình?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-thanh/c21-end.html.]

 

"Có phải em không biết cách tát không?"

 

Đàn chị đánh giá nhìn Bạch Tinh từ trên xuống dưới, nhìn vẻ yếu ớt của cô, rồi như bừng tỉnh: "Chị sẽ dạy cho em!"

 

"Chị nói cho em biết, việc tát cũng là một nghệ thuật. Không nên dùng ngón tay, không chỉ khiến đối phương không hề hấn gì, mà tay mình cũng dễ bị đau, điểm nhấn là phải dùng mặt bên của lòng bàn tay..."

 

Chị ấy lập tức kéo cô lại, mặt mày hớn hở mà bắt đầu nói liên tục về một trăm điểm cần lưu ý khi tát người.

 

Trong khi đó còn thực hiện các động tác mô phỏng, tay chân múa máy.

 

Bạch Tinh:...

 

Xác nhận rồi, chỉ là một kẻ ngốc.

 

Nhưng cũng tốt, dù sao cũng đã thoát khỏi nguy cơ nhỏ.

 

Khi cuộc hướng dẫn kỳ quặc một chiều này cuối cùng cũng kết thúc, trước khi hai người tách ra, Bạch Tinh do dự một chút, cuối cùng không nhịn được hỏi đối phương.

 

"Chị không thấy em... rất giả dối sao?"

 

Dùng ảo giác để lừa người khác, dùng lớp ngụy trang để đổi lấy tiện nghi.

 

Ngay cả bản thân cô cũng ghét chính mình.

 

Đàn chị vốn đang thao thao bất tuyệt bỗng khựng lại sửng sốt, dường như hoàn toàn không ngờ cô lại hỏi một câu như vậy.

 

Chị ấy nhìn cô đầy ngạc nhiên: "Em đối với bản thân yêu cầu cao quá rồi, mọi người đều là người, mà con người thì ai chẳng có khuyết điểm."

 

Nói rồi, đàn chị chỉ vào mình, rồi cười khúc khích.

 

"Ví dụ như chị, chị rất bướng bỉnh, muốn làm gì là làm đó, hồi nhỏ ngày nào cũng đuổi theo con thiên nga nhà nuôi."

 

"Nhưng chị chưa bao giờ vì thế mà nghĩ mình là một đứa trẻ xấu không xứng đáng được yêu thương."

 

"Chị vẫn thấy chị tuyệt vời lắm! Ai không yêu chị, chắc chắn là do họ thiếu phẩm vị!"

 

Đàn chị vỗ vai cô, cười rạng rỡ: "Hãy yêu bản thân mình nhiều một chút đi."

 

Bạch Tinh nhìn theo bóng dáng người đối diện rời đi, đứng đó thật lâu.

 

Sau một lúc lâu, cô chạm vào vai mình nơi được đàn chị chạm vào.

 

Thật ấm áp.

 

Thật nhiệt tình, thẳng thắn, bộc trực.

 

Chị ấy hoàn toàn khác với mình, một vẻ đẹp mọc lên từ nơi tối tăm.

 

Đẹp quá, đẹp đến mức khiến cô choáng ngợp.

 

Khiến cô say mê không thể rời mắt.

 

Nếu như vẻ đẹp đó có thể mãi mãi tỏa sáng vì cô, mãi mãi chiếu sáng cho cô…

 

Nếu như…

 

[HOÀN]

 

 

 

 

Loading...