THANH THANH - C5
Cập nhật lúc: 2024-08-25 11:17:38
Lượt xem: 349
05
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Nửa tiếng sau, tôi bước ra khỏi phòng với đôi môi sưng đỏ.
Vừa đi được vài bước, chân tôi mềm nhũn, phải nhanh chóng bám vào cửa để giữ thăng bằng.
Phía sau vang lên tiếng cười nhẹ nhàng: "Có cần anh đỡ không?"
Tôi phớt lờ tên biến thái nào đó đang thỏa mãn, kiên định và quyết tâm bước đi một mình.
Chưa kịp xuống tầng, tôi đã chạm mặt Vương Quý đang vội vã.
Khi vừa nhìn thấy tôi, anh ta nháy mắt có chút hoảng loạn, nhưng sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại và tỏ ra không kiên nhẫn, oán giận:
"Nghi thức đính hôn sắp bắt đầu rồi, em chạy lung tung làm gì? Tìm em cả nửa ngày trời."
Vương Quý liếc nhìn tôi một cái, nhíu mày: "Miệng của em... bị sao thế?"
Tôi theo phản xạ đưa tay chạm vào môi.
Rát thật, hình như có hơi trầy xước.
Lâm Sơ Ảnh bình thường nhìn có vẻ rất ôn nhu, sao mà lúc hôn lại tàn nhẫn như một con sói đói, như thể muốn nuốt chửng không nhả xương.
Tôi giữ nguyên vẻ mặt không biểu cảm: "Bị va vào cửa."
Nói xong, tôi cũng liếc nhìn Vương Quý: "Còn miệng anh bị sao thế?"
"…… Cũng bị va vào cửa."
Tôi lạnh lùng "hừ" một tiếng, giọng trào phúng: "Sao? Anh cũng va vào cùng một cánh cửa với tôi à?"
Liên hôn thương mại, giữa hai bên chẳng có chút tình cảm nào.
Nhưng bất kể là ai, khi nghe vị hôn phu một mặt hạ thấp mình, một mặt nói yêu người phụ nữ khác, khó tránh khỏi có chút bực bội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-thanh/c5.html.]
Không yêu thì không yêu, nhưng lấy tôi để nâng cao giá trị cho người khác là sao chứ?
"Lâm Thanh Thanh, em có ý gì!"
Vương Quý nhảy dựng lên như bị bóc mẽ, thẹn quá hóa giận.
"Có chuyện gì thì nói thẳng, sao phải kẹp thương mang gậy*, không có chút phong thái của một người phụ nữ gì cả!
"Em nhìn những cô gái khác mà xem, ôn nhu, dịu dàng, ngoan ngoãn và đáng yêu, còn em thì sao?
"Nếu không phải do gia đình yêu cầu, ai muốn cưới loại đại tiểu thư kiêu căng và bướng bỉnh như em chứ!"
Bình luận trước mắt lập tức bùng nổ oanh tạc.
【Rõ ràng là nhà họ Vương cần sự giúp đỡ tài chính từ nhà họ Lâm, nên mới đưa ra đề nghị liên hôn với ba mẹ của Lâm Thanh Thanh.】
【Ghét nhất loại tra nam này, vừa ngoại tình vừa đổ lỗi cho vợ hợp pháp, như thể tất cả đều là lỗi của người kia, còn mình thì hoàn toàn trong sạch lắm ấy! 凸(¬_¬)凸】
【Không muốn cưới thì từ chối sớm đi, cái miệng vô dụng thì sớm cắt bỏ đi, không tôi nhảy lên cho một phát tương tác bây giờ!】
【Ai nói vợ yêu không tốt! Vợ yêu là người dễ thương nhất thế giới! Phải bảo vệ vợ yêu trên cấp độ thế giới!】
Không nghĩ tới, chỉ với một câu thuận miệng trào phúng, tôi lại nhận về một chuỗi dài những lời sỉ nhục.
Tôi tức đến bật cười.
"Vương Quý, đừng hai mặt như vậy chứ."
Thấy tôi nói vậy, Vương Quý như bị đ.ấ.m một cú, sắc mặt đỏ bừng, hùng hổ chửi rủa: "Con mẹ nó em…"
Không đợi anh ta “miệng chó không mọc được ngà voi”, tôi lập tức cho anh ta ăn một cái tát.
Có Lâm Sơ Ảnh bảo kê, tôi tạm thời vượt qua được nguy cơ bị bại lộ thân phận, tiếp tục làm tiểu công chúa kiêu ngạo tùy hứng của Lâm gia.
Thật sự... quá là sảng khoái!