THANH THANH - C7
Cập nhật lúc: 2024-08-25 11:17:59
Lượt xem: 458
06
【Má ôi, ánh mắt của thiên kim thật sắp phun ra lửa rồi!】
【Lại đến giờ phút căng thẳng kịch tính mà tôi yêu thích nhất rồi! Đánh nhau đi! Đánh mạnh lên!】
【Vốn sinh cùng một gốc, sao nỡ đốt thiêu nhau*? Làm anh trai thì nên rộng lượng một chút, nhường cho em gái đi chứ?】
*Vốn sinh cùng một gốc, sao nỡ đốt thiêu nhau: trích trong thơ cổ Bảy Bước Chân thời Tam quốc
【Đúng đó đúng đó, ủng hộ chế độ một vợ một chồng!】
Bạch Tinh tức giận sao? Không nhìn ra được nha.
Tôi nghi ngờ nhìn Bạch Tinh nước mắt lưng tròng.
Kể từ khi Lâm Sơ Ảnh giành lấy tay tôi, đôi mắt của cô ấy ngay lập tức tràn đầy nước mắt, giống như đóa hoa trắng nhỏ bị mưa gió tàn phá.
Bạch Tinh yếu ớt bất lực nhìn tôi, dường như ngay giây sau sẽ lập tức bật khóc.
"... Em xin lỗi, đàn chị, chỉ là em quá lo lắng cho chị thôi, anh trai chị sẽ không tức giận chứ?"
Thật đáng thương, có phải cô ấy đã bị dọa hay không?
Tôi đang định tiến đến an ủi Bạch Tinh, cô bé đàn em xinh đẹp đang đẫm nước mắt thì bàn tay đang nắm lấy đột nhiên bị xiết chặt.
Tôi kêu một tiếng đau đớn, chân theo phản xạ đá Lâm Sơ Ảnh một cái: "Anh làm cái…...."
Quay đầu lại thấy Lâm Sơ Ảnh mỉm cười, tôi lại lặng lẽ đem nửa câu trách móc còn lại nuốt xuống.
Anh ấy cười lên thật đáng sợ.
Dù không muốn thừa nhận... nhưng, nhưng tôi vẫn có chút rụt rè sợ hãi.
Tôi chỉ có thể cười gượng với Bạch Tinh:
"Không sao, anh trai tôi sẽ không giận đâu."
"Nhưng, nhưng trông anh ấy trông có vẻ không vui."
Bạch Tinh rụt rè liếc nhìn Lâm Sơ Ảnh một cái, như thể bị vẻ mặt của anh làm cho hoảng sợ, che miệng thốt lên một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-thanh/c7.html.]
"Chắc đàn chị vất vả lắm phải không, anh trai chị thật sự quá..."
Cô ấy muốn nói lại thôi, dường như vì quan tâm tôi nên không muốn trực tiếp nói xấu Lâm Sơ Ảnh, mà nhìn tôi với ánh mắt thương hại.
"... Không giống em, chỉ biết đau lòng cho chị"
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
【Không giống iemm, chỉ biết đau nòng cho chệ ~】(đoạn này phải dẹo theo bản gốc, không phải tui sai chính tả đâu nhé)
【Trà ngon, trà ngon, trà Long Tỉnh thượng hạng, ai thấy đều có phần.】
【Hahahaha, đến lượt ánh mắt anh trai phun lửa rồi!】
【Bỗng nhiên hiểu rõ vì sao đàn ông lại thích loại trà xanh này, uống đúng loại trà, tôi cũng thích.】
Ôi trời!
Mấy bình luận kia nói gì vậy, sao tôi không cảm nhận được?
Tôi nhìn xem bình luận, rồi nhìn đi nhìn lại hai người bên cạnh, chỉ cảm thấy càng bối rối.
Nhìn kỹ, đúng là dung mạo của Lâm Sơ Ảnh và Bạch Tinh có vài nét giống nhau.
Cả hai anh em đều có vẻ ngoài thanh tú, nho nhã.
Anh trai ôn tồn lễ độ, em gái vừa nhìn đã khiến người ta cảm mến.
Nhưng không hiểu sao…… đứng giữa hai anh em có vẻ ngoài không có chút áp bách này, tôi lại cảm thấy có chút lành lạnh kỳ quái.
Trong bầu không khí im lặng, ánh mắt của Bạch Tinh và Lâm Sơ Ảnh giao nhau, tia lửa bay tứ phía.
Trong giây phút căng thẳng, cuộc chiến đang trên đà bùng nổ.
Không chờ tôi kịp lên tiếng, một người không ngờ đến đã bất ngờ nhảy ra.
Vương Quý gần như bị đẩy ra ngoài rìa, đột nhiên lên tiếng.
Anh ta đứng phắt dậy chen giữa tôi và Bạch Tinh, đem Bạch Tinh với đôi mắt đỏ hoe bảo hộ phía sau, vẻ mặt nghiêm khắc.
"Lâm Thanh Thanh! Em định làm gì, không được bắt nạt cô ấy!"