Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THANH XUÂN BỊ BỎ LỠ - C9

Cập nhật lúc: 2024-09-17 16:53:17
Lượt xem: 178

Nói đến đây, trong mắt Từ Thịnh Châu hiện lên vẻ khó chịu.

 

Vốn dĩ hắn muốn nói: [Vợ ơi, anh sai rồi, mau về đi.

 

Mỗi ngày không có em anh đều ngủ không ngon.

 

Lúc đầu anh đầu óc mê muội mới quen cô ta một thời gian, anh vẫn chưa làm gì cả.]

 

Nhưng khi mở miệng, hắn lại nói ngược lại.

 

*dm cười ear =))

 

Tối qua hắn gọi điện chỉ để làm hòa với Thẩm Sơ.

 

Nhưng những lời Thẩm Sơ nói khi cô rời đi ngày hôm đó khiến trái tim hắn tổn thương, cô nói cô chán hắn rồi.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

“Ha~”

 

Tiếng cười trầm thấp lọt vào tai Từ Thịnh Châu.

 

Sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi.

 

“Cậu là ai?”

 

“Mới sáng sớm đã gọi cho Sơ Sơ đánh thức đến tôi, anh nói xem tôi là ai?”

 

Từ Thịnh Châu nắm chặt điện thoại di động, xương trên mu bàn tay nổi lên.

 

“Để Thẩm Sơ nghe điện thoại!”

 

Đoàn Lập Trạch rên lên một tiếng.

 

“Sơ Sơ vẫn đang bất tỉnh, bây giờ không nghe được điện thoại.”

 

Hai mắt Từ Thịnh Châu đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi: “Thẩm Sơ là bạn gái tôi, cậu cmn dám chạm vào cô ấy!”

 

Đoàn Lập Trạch cười khúc khích: “Muốn tôi nhắc chút không? Anh một chân đạp hai thuyền bị Sơ Sơ phát hiện, cô ấy hiện giờ còn đang độc thân.”

 

Nói xong, cậu phớt lờ người đối diện còn đang tức giận, cúp điện thoại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-xuan-bi-bo-lo/c9.html.]

 

Nhìn xuống vẻ mặt bình tĩnh của Thẩm Sơ.

 

Thở dài.

 

“Chị Thẩm Sơ, em nên làm gì với chị đây?”

 

14.

 

Ngày hôm sau Lâm Lâm đến gặp tôi, tình cờ thấy Đoàn Lập Trạch đang làm bữa trưa.

 

Tính buôn chuyện của cô ấy luôn sẵn sàng từ bất cứ đâu.

 

Khi biết Đoàn Lập Trạch là em họ của Từ Thịnh Châu.

 

Cô ấy xua tay: “Cái này có sao đâu, đừng nói cậu ấy là em họ của hắn, cho dù là ba của hắn, cậu cũng phải giữ chặt.”

 

“Người đẹp trai, lại còn nấu ăn giỏi như vậy không nhiều đâu.”

 

Tôi nhìn theo ánh mắt của Lâm Lâm về phía nhà bếp.

 

Không thể phủ nhận điều đó.

 

Khoảnh khắc nhìn thấy Đoàn Lập Trạch đứng trước cửa nhà tôi ngày hôm qua, nhịp đập mà tôi đã cố gắng kìm nén khi ở Hải Thành đã bật ra.

 

Tôi hiểu rằng, mình đã động tâm với Đoàn Lập Trạch rồi.

 

Càng thích tôi lại càng để ý đến tương lai hơn.

 

Tôi tự hỏi, liệu mình có thật sự vượt qua được khoảng cách đó không?

 

Lâm Lâm dường như thấy được sự lo lắng của tôi.

 

Cô ấy nắm tay tôi, nói một cách nghiêm túc.

 

“Sơ Sơ, cậu vừa mới kết thúc một mối tình, sở dĩ mối quan hệ này kết thúc không tốt đẹp là vì người không đủ tốt.”

 

“Không phải người nào cũng giống Từ Thịnh Châu.”

 

 

Loading...