THANH YÊN - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-04-29 21:46:08
Lượt xem: 311
Trong vòng ba năm vì ma ma bồi dưỡng ra ba người hoa khôi, nếu không ta tự mình tiếp khách ở Bách Hoa Lâu.
Cái công việc này nhìn như là Hoàng ma ma cho không một trăm lượng bạc, nhưng là dựa theo lâu dài thì bà ta đã chiếm tiện nghi.
Số bạc ba người hoa khôi kiếm cho ma ma là không thể đo lường, hơn nữa nếu như không có ba người, dựa vào biểu hiện năng lực của ta, cũng đủ vì ma ma tạo ra nhiều giá trị, cho nên bà ta là có trăm lợi mà không một hại.
Bởi vì ta thể hiện được giá trị, Hoàng ma ma đối ta cũng thể hiện vài phần khách khí, ta ở Bách Hoa Lâu ăn mặc đều không tồi, mặt khác còn an bài một nha hoàn hầu hạ ta.
Mà ta tiến vào Bách Hoa Lâu ngày hôm sau liền bắt đầu chuẩn bị bố cục.
Trước sau ta thấy những người này đều tốt, năm mươi lượng bạc cũng thật mau mà tiêu ra ngoài.
Hoàng ma ma thấy những người này cũng không có hỏi nhiều, làm bộ cái gì cũng không biết.
Nhưng là ta biết Hoàng ma ma cái gì cũng biết, có thể mở ra Bách Hoa Lâu sao có thể nhìn không ra ta muốn làm cái gì.
Đời trước Hoàng ma ma cũng khuyên qua ta, bà ta nói với ta rằng người nhà ta nhìn không phải người tốt, muốn ta tính toán vì chính mình, nói người cả đời này chỉ có thể dựa vào chính mình, đặc biệt là phận nữ nhân.
Thời điểm mỗi lần cha ta tới cửa la lối khóc lóc tìm muốn tìm ta lấy bạc, Hoàng ma ma luôn khuyên ta kịp thời ngăn chặn tổn hại.
Chỉ là lúc ấy ta không có nghe lọt tai, chờ đến khi c.h.ế.t mới hối hận không kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-yen/chuong-10.html.]
Thời điểm sự sắp xếp của ta gần một tháng, liền có một tin tức truyền ra.
Đó chính là vũ đạo Giáo Phường Tư Tôn đại sư vào kinh, vừa lúc liền ở tại Bách Hoa Lâu bên cạnh khách điếm Vân Lai.
Trong khoảng thời gian ngắn rất nhiều hào môn quan lại đều tranh nhau bái phỏng, bất quá Tôn đại sư thích sự yên tĩnh nên là không thể thấy, đến cả quan lại hương thân đều đưa đến lễ vật cũng không thèm nhận.
Còn có không ít người muốn bái sư cũng tới cửa cầu kiến, bất quá Tôn đại sư cũng tỏ vẻ không thu nhận đệ tử.
Rất nhiều người nghe vậy cũng nhụt chí, trực tiếp rời đi.
Cũng có người kiên trì, vẫn luôn chờ ở ngoài cửa của khách điếm, muốn làm động lòng Tôn đại sư.
Giữa những người này trong đó cũng có Liễu Tố Tố.
Ta dựa vào phía trước cửa sổ lầu hai của Bách Hoa Lâu vừa lúc có thể thấy được một màn như vậy.
Liễu Tố Tố lập tức liền phát hiện ta đang xem nàng, nàng đối cười lạnh lùng với ta, theo sau đó là quay đầu gắt gao mà nhìn chằm chằm vào lầu hai của khách điếm Vân Lai, trong mắt đều tràn ngập ý định là nhất định phải đạt được.
Ngày đầu tiên chờ ở khách điếm trước còn có hai ba mươi người, chờ đến ngày hôm sau liền dư lại không đến một nửa, chờ đến ngày thứ ba cũng chỉ dư lại Liễu Tố Tố.