Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 342
Cập nhật lúc: 2024-10-14 14:37:08
Lượt xem: 21
Tuy nói như vậy, nhưng nếu cô thu lại nụ cười có chút đều trên mặt mình thì tốt hơn đó!
Thu được đôi mắt oán giận của nhà tạo hình, Tô Hân Nghiên làm bộ không thấy, cô biết tính cách của Tony rất hào phóng, không phải là kiểu người thù dai.
“Tại Tại, Tiểu Hiên, nhanh vào đi, chúng ta còn phải vội vàng tranh thủ thời gian chụp hình nào.”
Không muốn lãng phí thời gian, cô giương giọng gọi hai con vào trong.
Cánh cửa vừa mới bị đóng lại được một lần nữa mở ra, lần này lộ ra hai gương mặt tinh xảo của hai anh em Ninh gia.
Khi nhìn thấy sự xuất hiện của anh chị, không chỉ nhà tạo hình mà cả chuyên gia trang điểm cũng không khỏi ôm mặt, suýt nữa thì hét lên vì cái nhân sắc thần tiên này.
“Hai người có thể bình thường lại được không hả?”
Tô Hân Nghiên trừu trừu khóe miệng, bị hành vi của hai người này cạn lời.
Để không để họ lãng phí thời gian quý báu của mình, cô chỉ đơn giản là bày ra bộ mặt 'nham hiểm' của một 'bà chủ vô lương tâm': "Mau làm việc đi, nếu chậm giờ quay thì tôi sẽ trừ lương của cả hai người!"
“Đừng a Tô tổng.”
“Bà chủ à, cô không thể như vậy được đâu!”
Chuyên viên trang điểm và nhà hình đồng loạt kêu một tiếng, tùy cơ lập tức tiến vào trạng thái làm việc nghiên cứu.
Bởi vì căn cốt của Tại Tại và Ninh Hiên rất tốt, trên cơ bản không cần phải tân trang lại nhiều, cho nên chuyên gia trang điểm cũng không bôi nhiều phấn lên mặt hai đứa trẻ quá, chỉ đơn giản tu sửa lại cái mi đến lông mày, lại tô thêm son môi cho Tại Tại nữa mà thôi.
Ninh Hiên với khuôn mặt yêu nghiệt kia, thậm chí không cần tô son, cũng đã có được một đôi môi đỏ hồng xinh đẹp như một yêu tinh.
Vì là buổi chụp trang phục cho trẻ em nên phải nắm bắt được ánh mắt của các bậc phụ huynh chủ yếu mua quần áo trẻ em, nên tạo kiểu dáng theo hướng dễ thương và vui nhộn.
Tony cài một bông hoa lên đầu cho Tại Tại, trên trán có để thừa ra vài lọn tóc trông rất đáng yêu, lại phối thêm với một chiếc váy màu xanh lục nhạt, dường như manh đến mức khiến tâm người xem run.
Tạo hình của Ninh Hiên thì làm theo kiểu đồ đôi với em gái, mặc một quần áo màu xanh lam mang đến sự tươi mát của một thiếu niên năng động.
Điều kiện bẩm sinh của anh rất tốt, gần như không phải xử lý quá nhiều, chỉ cần anh mặc quần áo và chải đầu gọn gàng là có thể lên sân khấu catwalk
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-342.html.]
Khí chất không thua gì siêu mẫu.
“Rất tốt, chúng ta lên sân thượng quay chụp thôi.”
Sau khi tạo hình xong cho hai bạn nhỏ, Tô Hân Nghiên cẩn thận thưởng thức một phen, ngay sau đó vừa lòng gật đầu, đi đón những người liên quan đến buổi chụp hình ngày hôm nay lên sân thượng chuẩn bị.
Thời gian cấp bách, động tác của bọn họ cũng phải nhanh hơn, lúc này mới được một bộ, còn mười mấy bộ vẫn chưa được chụp đâu.
Tuy rằng đến lúc đó cũng chỉ chọn ba bộ đẹp nhất để đưa lên tạp trí, nhưng việc nên làm cũng phải hoàn thành nhanh gọn.
Sân thượng được dựng thành một studio ngoài trời, đạo cụ bên trong dùng để chụp ảnh xếp chồng lên nhau, có vẻ hơi lộn xộn.
Ở trên này có khá nhiều người, tất cả mọi người đang bận rộn để chuẩn bị cảnh chụp tiếp theo.
“Động tác của bên kia nhanh lên một chút nào, người mẫu đã tới chưa, người mẫu đâu?”
Một người đàn ông trung niên trước ngực đeo một cái máy ảnh đang cầm loa lớn, lớn tiếng chỉ huy nhân viên công tác điều chỉnh theo ý mình, dựng bối cảnh mà anh muốn.
Người này là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp mà Tô Hân Nghiên bỏ ra rất nhiều tiền để thuê tới, hiện tại cũng là người rất nổi tiếng trong ngàng này.
Nghe thấy đối phương đang thúc giục, Tô Hân Nghiên vội vàng đưa hai con qua đó: “Người mẫu đang ở chỗ này.”
Nhiếp ảnh gia quay đầu, nhìn thấy là bà chủ tới, gương mặt căng chặt hơi hòa hoãn lại một chút: “Tô tổng.”
Anh chào hỏi đơn giản qua với Tô Hân Nghiên, sau đó lập tức dời mắt lên hai người mẫu, ngay sau đó hai mắt sáng ngời, thái độ tức khắc quay hẳn 180°.
“Oa! Không tồi nha Tô tổng, cô tìm đâu ra người mẫu này vậy, điều kiện rất tốt đó, Chỉ cần nhìn vào là có thể biết chúng rất ăn ảnh.”
“Đây là con nhà tôi, lớn tên là Ninh Hiên, nhỏ thì tên Ninh Tại Tại. Tiểu Hiên, Tại Tại, người này là đồng nghiệp của mẹ, tên là Hà Binh, các con phải gọi chú này là chú Hà.”
Tô Hân Nghiên đơn giản giới thiệu hai bên với nhau.
“Cháu chào chú Hà ạ.” Tại Tại và Ninh Hiên đều lễ phép chào hỏi.
“Được được được, đừng trì hoãn thời gian nữa, nào, các cháu mau đứng ở bên kia đi, đầu tiên cứ tùy tiện bày ra hai ba tư thế đi, hoặc chỉ đơn giản làm một trò chơi với nhau là được, không cần phải chú ý tới mọi người xung quanh đâu nha.”
Vừa nhìn thấy người mẫu có ngoại hình rất tốt, Hà Binh đã không kiềm chế được tay muốn giơ máy ảnh lên.