Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 362
Cập nhật lúc: 2024-10-15 08:49:10
Lượt xem: 11
"Chắc có lẽ các em điều biết, trường học nghiêm cấm yêu sớm, các em hiện tại đang ở trong thời gian quan trọng nhất của đời người, thầy hy vọng các em có thể hiểu rõ, thi đại học đối với các em mà nói là ý nghĩa gì, đó là hy vọng mới, là khởi điểm, các em hiện tại vất vả một chút, nỗ lực thêm một chút, về sau vào đại học sẽ nhẹ nhàng hơn, hơn nữa sau khi đậu vào một trường đaị học tốt, nơi đó sẽ chỉ toàn những ưu tú, đến lúc đó các em muốn yêu ai làm gì thì thầy cũng mặc kệ các em, nhưng hiện tại, chỉ cần các em còn ngồi trên ghế của nhà trường, chỉ cần các em chưa bước vào trường đại học, thì nên thành thật thu mấy cái tâm tư nhỏ kia lại cho thầy, học tập cho thật tốt, mỗi ngày đều hướng về phía trước, đã biết chưa?!”
Càng nói càng kích động, mấy câu cuối cùng của chủ nhiệm lớp dường như rống lên, cả lớp đều bị thái độ hôm nay của thầy giáo làm cho sợ hãi vội vàng lên tiếng đáp lại.
“Đã biết!”
Nhìn sự đồng đều của học sinh trong lớp, thầy chủ nhiệm gật đầu hài lòng và động viên: “Tốt lắm, tiếp tục giữ vững tinh thần này, bây giờ chúng ta lên lớp thôi”.
Vào cuối học kỳ hai của trường Cấp ba, tất cả các môn học đã thực sự kết thúc.
Mỗi ngày nội dung chương trình học chính là ôn tập, ôn tập và ôn tập, giáo viên sẽ giúp học sinh sắp xếp lại nhiều lần những điểm kiến thức trước đó, rút ra những điểm trọng tâm, khó, từ đó tập trung ôn tập cho học sinh, phấn đấu làm rõ tất cả các vấn đề và ngõ cụt trong kỳ thi tuyển sinh đại học.
Nhưng dù vậy, mỗi năm vẫn có không ít học sinh khóc lóc, thi điểm kiến thức của một số đề trong bài thi vượt ngoài đề cương, học chưa biết bao giờ.
Đương nhiên, không học qua nhưng không có nghĩa là sẽ không biết làm.
Nếu đã xuất hiên trên bài thi, sẽ không bao giờ tồn tại những câu hỏi mà học sinh không làm được, chỉ là khó tránh khỏi việc điểm thấp chút thôi.
Thầy chủ nhiệm dạy ba tiết, ở giữa có một tiết thầy đoạt của thầy thể dục, ông tuyên bố thầy thể dục bị bệnh, cho nên mới không thể không nhờ ông lên lớp dạy thay.
Còn vì sao mà thân thể của thầy thể dục lại ốm yếu như vậy, ngày nào cũng bị ốm?
Đây là vấn đề mỗi người một ý.
Dù sao học sinh học liên tiếp ba lớp toán cũng đã xanh xao rồi, bọn họ chỉ còn một bước nữa là lên trời rồi.
May mắn thay, mặc dù thầy chủ nhiệm rất thích tranh thủ lớp học của giáo viên thể dục nhưng thầy rất ít khi trì hoãn trong giờ học, thầy luôn kiểm soát được thời gian một cách chính xác và hoàn thành hết các điểm kiến thức cần ôn tập hôm nay trước khi kết thúc giờ học.
“Hôm nay chúng ta học tới đây thôi, tan học.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-362.html.]
Dứt khoát nhanh nhẹn mà tuyên bố tan học, thầy chủ nhiệm vẫn soái khí trước sau như một , nếu ông không điểm danh gọi Tại Tại qua.
“Bạn học Ninh Tại Tại, em tới văn phòng của thầy một chút.”
“Dạ.”
Tại Tại nhìn thoáng qua mặt của chủ nhiệm lớp, biết ông gọi mình qua là vì lý do gì, nên cũng ngoan ngoãn đứng dậy.
Thuận tiện lấy phiếu điểm từ trong cặp ra.
Tối hôm qua giáo sư Lâm đã in nó ra và đóng dấu rồi đưa cho cô.
Tại Tại đi theo chủ nhiệm lớp đi vào trong văn phòng, quả nhiên nghe thấy ông đang quan tâm đến thành tích thi nghệ thuật của mình.
Làm thầy giáo, đặc biệt là giáo sư Cao trung, luôn rất nhạy cảm với kết quả học tập của học sinh, đồng thời cũng nắm được kết quả của các kỳ thi lớn nên giáo viên chủ nhiệm có thể ước lượng chính xác thời điểm có kết quả của các kỳ thi mỹ thuật.
Vừa nghe thấy chủ nhiệm lớp đề cập chuyện này, Tại Tại lanh lẹ cầm phiếu điểm bằng hai tay dâng lên.
Chủ nhiệm lớp nhận phiếu điểm nhìn thoáng qua, lập tức phấn chấn vỗ đùi, vẻ mặt tươi cười khen: “kết quả không tồi! Phần thi mỹ thuật này của em coi như thông qua, bằng thành tích học tập hiện giờ của em, chỉ cần lúc thi đại học cứ như bình thường phát huy, nhất định có thể trúng tuyển vào Ương Mỹ.”
“Cảm ơn thầy đã khích lệ, em sẽ tiếp tục nỗ lực học tập.”
Tại Tại đứng trước mắt thầy giáo chủ nhiêm đảm bảo.
“Rất tốt, tiếp tục cố gắng nỗ lực.”
Chủ nhiệm lớp cổ vũ Tại Tại một câu, lại tận tình khuyên bảo dặn dò cô: “Em so với các bạn học khác nhỏ tuổi hơn, yêu sớm đối với em không có một chỗ tốt nào, thậm chí có khả năng sẽ huỷ hoại toàn bộ cuộc sống của em, cho nên em phải nhớ rõ, trước khi vào đại học, không nên chạm vào quả b.o.m nổ chậm này, đã biết chưa? Không đúng, em vào rồi cũng không nên chạm vào quả b.o.m này, còn là một đứa trẻ chưa thành niên đâu, đừng suy nghĩ vớ vẩn quá nhiều.”
“Em biết rồi thưa thầy.” Tại Tại có chút dở khóc dở cười.
Chuyện vào tiết tự học hôm qua đã để lại bóng ma tâm lý trong thầy chủ nhiệm hả.