Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 379
Cập nhật lúc: 2024-10-16 10:05:56
Lượt xem: 22
Cô biết nếu cô mà không chịu phối hợp cùng với bọn họ, chỉ khiến bọn họ càng thêm khẩn trương, càng thêm đứng ngồi không yên, nếu như thế, tốt hơn hết là họ nên thỏa mãn mong muốn được chăm sóc bản thân trong hai ngày này.
Hôm nay là Ninh Viễn Hàng đích thân chở con gái đến phòng thi để thi.
Đồng hành còn có Tô Hân Nghiên cùng Ninh Hàn.
Ninh Hàng Ninh Hiên thì không tới được.
Ninh Hàng có việc quan trọng ở viện nghiên cứu không thể xin nghỉ phép, sáng hôm nay sau khi tiễn em gái đi thi, anh cũng phải đi làm.
Ninh Hiên thì có tiết, em gái không cho phép anh vì bồi em ấy đi thi, mà xin nghỉ hoặc là trốn học.
Đáng giá nhắc tới chính là, Cố Hành cũng tới.
Nhưng xe của Ninh gia quá đông, nên anh chỉ có thể mang theo trợ lý và lên xe theo sau.
Cố Hành không có con cái, còn tưởng rằng cả đời này mình sẽ không được trải nghiệm cảm giác đưa con đi tham gia một cuộc thi quan trọng, không nghĩ tới lại có thể được trải nghiệm cảm giác từ cô cháu gái nhỏ.
Trước kia Ninh Hiên thi đại học, lại là lúc anh ra nước ngoài công tác, nhất thời không kịp trở lại, cho nên bỏ lỡ.
Nhưng công việc của anh rất bận, cũng chỉ có thể đưa bé con đến cửa trường thi, nhìn theo cô đi vào lúc sau, phải rời đi đi làm.
Chỉ có Ninh Viễn Hàng và Tô Hân Nghiên, còn có Ninh Hàn sẽ đồng hành trong toàn bộ kì thi.
Tại Tại đăng kí thi khoa học tự nhiên.
Nên cần phải thi ba môn bắt buộc và Tiếng Anh, Vật lý. Hóa Học, Sinh Học.
Trong đó Ngữ văn 120, Toán học 120, Tiếng Anh 100, Vật lý 100, Hóa học 100, Chính trị 100, Sinh học 70, tổng là 710 điểm.
Các kỳ thi này sẽ được hoàn thành trong vòng hai ngày từ ngày 7 tháng 7 đến ngày 8 tháng 7.
Một khắc kia khi bước vào trường thi , Tại Tại lạ không khẩn trương như trong dự đoán, ngược lại có vẻ rất nhẹ nhàng.
Cô cảm thấy rằng tất cả những điểm kiến thức cần ôn tập của từng môn đã được ôn tập vào chỗ cũ, và bây giờ tất cả những gì cô cần làm là bước vào, hoàn thành từng tờ giấy kiểm tra rồi mới đi ra.
Hai ngày liên tiếp, kỳ thi tuyển sinh đại học căng thẳng và nghiêm túc cuối cùng cũng kết thúc.
Mà vào khoảnh khắc bước ra khỏi trường thi, Tại Tại đột nhiên có một trận hoảng hốt.
Dường như cô không phản ứng kịp, cuộc sống học sinh của mình đã kết thúc, từ nay về sau, cô sẽ tiến vào vườn trường đại học, trở thành một sinh viên.
Sinh viên, ở trong mắt mọi người, hẳn được xem như người lớn đi?
Tại Tại không xác định mà suy nghĩ.
Còn chưa nghĩ kỹ, sau lưng truyền đến một tiếng gió dồn dập, cô theo bản năng hướng về phía bên cạnh.
“Ai nha!”
Vốn dĩ thi xong thật là vui, Diệp Mậu Thu muốn nhiệt tình mà đưa cho Tại Tại một cái ôm đầy mãnh liệt lại ngã trên mặt đất kêu rên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-379.html.]
“Sao cậu lại không cẩn thận như vậy chứ?”
Tại Tại vội đi qua đỡ cô bạn nhỏ dậy, có chút muốn cười, nhưng bận tâm mặt mũi của bạn thân, chỉ có thể cố nén.
“Không phải người ta muốn cho cậu một kinh hỉ sao!”
Diệp Mậu Thu ủy khuất nói.
Kết quả kinh hỉ thì chả có, lại chỗ có bản thân ngã như chó gặm bùn, cũng đủ thảm.
*
Sau khi kết thúc kì thi thi đại học sau, chính là một kì nghỉ dài sung sướng.
Thực tế, kỳ nghỉ sau kỳ thi tuyển sinh đại học là khoảng thời gian thư thái nhất trong cuộc đời học tập của học sinh.
Không có bài tập về nhà, không có áp lực học tập, và đó chính là những kỳ nghỉ dài, lại có thể chơi theo ý mình, không bị bố mẹ thúc giục học hành, thật hạnh phúc!
Gần như vào đầu kỳ nghỉ, Tại Tại đã lên kế hoạch làm gì trong kì nghỉ này để không để lãng phí…… Không phải, là để tâm tình thả lỏng.
Đáng tiếc, không đợi cô làm xong kế hoạch, đã bị giáo sư Lâm gọi một cuộc điện thoại triệu qua, lại một lần nữa rơi vào đại dương học tập.
Theo như giáo sư Lâm nói:
“Vài tháng rồi em còn chưa cầm bút vẽ lên, lại không biết nắm chặt thời gian luyện tập, kiến thức trước kia học được đều để hoang phế hết.”
Cứ như vậy, Tại Tại vui sướng biến thành Tại Tại bận rộn, mỗi ngày đều đến đi nhà giáo sư Lâm học tập, nhặt hết kiến thức mỹ thuật đã đánh rớt lên.
Thời gian luôn trôi nhanh khi con người bận rộn làm một việc gì đó.
Tại Tại cũng cảm thấy mới chỉ có mấy ngày trôi qua mà thôi, lại đột nhiên nhận được thông báo, bọn họ đi đến trường điền nguyện vọng.
Nguyện vọng của cô từ đầu đến cuối đều rất ổn định, chưa bao giờ thay đổi cả, cho nên Tại Tại thậm chí còn không điền nguyện vọng thứ hai, chỉ nhận định mỗi nguyện vọng một.
Qua thì vui mừng, nếu không qua……
Vậy chỉ có thể học lại.
Tại Tại là người điền nguyện vọng nhanh nhất khối, sau khi điền xong cô nộp bảng biểu lên, sau đó gấp không chờ nổi mà hỏi bạn cùng bàn: “Nhân Nhân, cậu xong chưa?”
Hai cô đã hẹn với Diệp Mậu Thu, muốn cùng đi ra sau trường ăn kem.
Cửa sau trường có rất nhiều quán bán đồ ăn, hương vị rất ngon và giá cả phải chăng, học sinh thích đến đó mua đồ ăn trong giờ nghỉ trưa hoặc sau khi tan học.
“Sắp rồi.” Lưu Nhân Nhân đã có lựa chọn về tương lai của mình, nên lúc điền nguyện vọng cũng khá nhanh.
Lúc Tại Tại giao bảng biểu xong về chỗ cũng là lúc cô điền xong nguyện vọng, vội vàng nộp lên, sau đó chạy về, đeo cặp sách lên, lôi kéo cánh tay Tại Tại, vui vẻ nói: “Tớ xong rồi, đi thôi, chúng ta đi tìm Thu Thu.”
“Ok.”
Hai người vừa mới bước ra khỏi cửa phòng học, đột nhiên bị một nam sinh có thân hình cao lớn ngăn lại.