Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 420
Cập nhật lúc: 2024-10-18 14:02:51
Lượt xem: 17
Thời điểm mấy người trở về Ninh gia, đã vừa lúc 10 giờ.
Nhìn thấy đèn điện ở phòng khách trong nhà được bật sáng trưng, trong sân có thêm một chiếc xe, Tại Tại cũng biết là ba mẹ cô đã tan làm về nhà rồi.
Quả nhiên, khi bước vào trong nhà, cô đang thấy ba mẹ đang ngồi song song nhau ăn khuya.
“Ba mẹ.”
“Cháu chào chú và dì ạ.”
Ninh Viễn Hàng cùng Tô Hân Nghiên có chút ngốc, hiển nhiên không biết tại sao nhà mình lại đột nhiên xuất hiện thêm một đám người.
Bọn họ đưa tầm mắt đến cô gái xinh đẹp đang nằm trên lưng con trai kia, lại nhìn hai cô gái thanh tú đang đứng ở giữa kia nữa, thay vì hỏi thẳng một cách lỗ mãn, họ lặng lẽ chờ đợi một lời giải thích.
Cũng không để hai người chờ lâu, Tại Tại liền đứng làm công tác giới thiệu đơn giản cho hai bên, sau đó báo cáo với ba mẹ: “Ngoại trừ Chương Đào muốn ở đây thêm vài ngày, Lan Ỷ và Tống Giảo thì sẽ ở lại một đêm trong nhà mình, có thể chứ?”
“Có thể có thể, đương nhiên là có thể.” Tô Hân Nghiên là người thứ nhất phản ứng lại, liên tục gật đầu đáp ứng: “Các cháu muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu, cứ tự nhiên như đây là nhà mình, không cần khách khí đâu.”
“Dạ, vậy cháu cảm ơn dì ạ”
Lan Ỷ và hai cô bạn còn lại cùng nhau cảm ơn mẹ của Tại Tại.
“Không cần cảm ơn đâu, các cháu đã ăn đêm chưa? Có đói bụng không? Để dì nấu cho các cháu bát mì nha.”
Nói xong, Tô Hân Nghiên cũng không cho bọn họ cơ hội phản bác, trực tiếp đứng dậy đi vào phòng bếp.
“Mẹ con muốn nhiều hơn hai quả trứng, còn muốn chân giò hun khói nữa.”
Tại Tại đuổi theo phiá sau mẹ nhắc nhở, đây là việc cam chịu mình cũng có phần ăn khuya.
“Đã biết, con nhiều chuyện quá cơ.”
Ghét bỏ thì ghét bỏ vậy thôi, cuối cùng bốn cô gái thêm Ninh Hiên một người đàn ông trưởng thành mỗi người đều có một chén mì nóng hổi vừa thổi vừa ăn, phía trên bát nào bát đều có hai quả trứng gà và mấy miếng thịt chân giò hun khói, nhìn rất phong phú.
Tại Tại gấp không chờ nổi mà cầm lấy đôi đũa, trước tiên cô kẹp mì cùng với trứng gà và chân giò hun khói kẹp lại, sau đó đem rau xanh ở phía dưới gắp từng cây ra một, lén lút muốn thả hết vào bát của anh ba.
“Khụ khụ……”
Nghe thấy thanh âm, Tại Tại chột dạ sợ tới nhanh chóng thu lại chiếc đũa gây án về, vô tội mà nghiêng đầu nhìn lại, đối diện với ánh mắt ngầm nhắc nhở của ba ba.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-420.html.]
Tại Tại: “???”
Cô nương theo phương hướng ba ba đang nhắc nhở ngầm, kết quả vừa lúc nhìn thấy mẹ với vẻ mặt hiền lành lành mà nhìn lại cô.
【 Ninh Tại Tại, phần rau của bản thân phải tự ăn, không được phép trộm gắp cho anh trai con! 】
Bỏ đi.
Tại Tại héo rũ, chỉ có thể thành thật ăn sạch tất cả phần mì và rau xanh trong bát của bản thân.
Ăn khuya xong, trong bụng có chút đồ trữ hàng, thần sắc mỏi mệt của mọi người đều bớt đi rất nhiều.
“Ăn xong thì đi tắm rửa rồi đi nghỉ đi.”
Tô Hân Nghiên nhắc nhở bọn nhỏ nên nghỉ ngơi sớm một chút.
“Dạ.” Tại Tại đi đầu lên tiếng, ngay sau đó cùng với Chương Đào, giúp đỡ đưa Lan Ỷ lên lầu.
Chương Đào không chỉ có dáng người cao gầy, sức lực cũng không nhỏ, Lan Ỷ lại không nặng, cô vẫn có thể tạm di chuyển được, cho nên lần này cũng không phiền Ninh Hiên phải đến cõng người nữa.
Chờ khi mọi người thay phiên nhau tắm rửa xong, thay áo ngủ, Tại Tại liền tuyên bố vị trí ngủ trong đêm nay.
“Các cậu đều ngủ trong phòng tớ, còn tớ sẽ đi phòng anh hai ngủ.”
Giường ở phòng của cô rất lớn, ước chừng rộng 1 mét 8, nhưng cũng chỉ có thể nằm được ba người là cực hạn, không thể nào nhét thêm một người nữa, cho nên cô chỉ có thể đi nơi khác ngủ.
Anh cả còn ở thủ đô, chỉ là bây giờ vội vẫn chưa về nhà, Tại Tại cũng không xác định rằng đêm nay anh ấy có trở về nhà hay không, cho nên cũng không định vào phòng của anh cả ngủ.
Mà tối nay anh hai cô đã gọi điện thoại về, nói đêm nay không trở về nhà, cho nên cô có thể vào phòng của anh hai ngủ.
Cả nhà, cũng cũng chỉ có Tại Tại là được sự đồng ý của Ninh Hàng, mà vào phòng của anh, thậm chí là ngủ trên giường của anh.
Sau khi được phân phòng, mọi người đã yên tâm đi ngủ.
Ngày hôm sau rời giường, chân của Lan Ỷ đã tốt hơn một ít, tuy rằng vẫn có chút đau, nhưng đã bớt sưng đi rồi, có thể hai chân khập khiễng đi đường.
Cô cùng Tống Giảo cũng không định ở lại Ninh gia quấy rầy lâu nữa, sáng sớm tinh mơ đã vác theo hành lý từ biệt mọi người, sau đó được Ninh Hiên lái xe, Tại Tại và Chương Đào cùng đi, cùng nhau đưa bọn họ ra đến sân bay.
Đúng vậy, hai cô không định đi xe lửa nữa, mà tính toán ngồi máy bay về nhà.
Không phải là do hai cô cảm thấy đi xe lửa phạm hướng với hai người, thời gian cao điểm của học sinh về quê nghỉ hè, cũng sắp đến ngày Tết nguyên đán.