Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 432
Cập nhật lúc: 2024-10-19 15:03:48
Lượt xem: 16
Hóa ra anh ba của cô đã tuyên truyền quá tốt, mấy ngày nay mô hình tuyên truyền áp đảo này hiếm khi xuất hiện, cho nên bây giờ, khi có ít phương thức giải trí hơn, nó đã khơi dậy rất nhiều sự tò mò và chú ý của mọi người.
Lúc đầu, có lẽ chỉ có một số ít người chú ý đến bộ phim này, nhưng thời gian trôi qua, những người xung quanh họ bàn tán về nó, và nó dần dần thu hút nhiều người hơn.
Một trong những đặc điểm chung của mọi người là hay thích xem náo nhiệt.
Náo nhiệt càng lớn, người tới góp đủ quân số càng nhiều.
Việc này giống như một quả bóng tuyết lớn, càng lăn, bóng tuyết càng lúc càng lớn, tất nhiên tuyết dính lên trên đó cũng càng ngày càng nhiều.
Hiện giờ những người đang có hứng thú với bộ phim này, chính là những bông tuyết bị dính lên quả bóng tuyết trong quá trình nó lăn.
Linh cảm trong đầu nháy mắt phát ra.
Tại Tại nguyên bản đang chậm rãi đi trên đường thì đột ngột dừng lại, ngay sau đó đột nhiên dùng với tốc độ trăm mét một giây, mục tiêu thẳng đến ký túc xá.
Cô đang vội vã khắc họa phần linh cảm này ra giấy.
Mấy bạn học đi ngang qua chỉ cảm thấy bên người có một cơn gió lạnh thổi qua, giương mắt đi xem, lại chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng nhỏ xinh của một cô gái.
“Tại Tại?”
Tống Giảo đột nhiên bị Tại Tại lao tới làm cho hoảng sợ, vừa mới kêu cô một tiếng, liền thấy cô bạn đang điên cuồng lao vào bàn vẽ cầm lấy bút vẽ xoát xoát trên giấy.
Tức khắc trong lòng hiểu rõ, nên im lặng không hề quấy rầy cô.
Học vẽ tranh, luôn có những lúc linh cảm đột nhiên xuất hiện, vì không cho tia linh cảm kia trốn đi, các cô cũng đã từng giống như Tại Tại bây giờ, điên cuồng chui vào trong thế giới hội họa mà không thể kiềm chế được.
Nhưng mà……
Tống Giảo có chút ngưỡng mộ mà nhìn về phía Tại Tại.
Mới ở chung không đến nửa năm, nhưng cô cũng đã nhìn ra, toàn bộ ký túc xá của các cô, thậm chí là cả khóa của các cô, trình độ si mê cùng thiên phú đối với hội họa, đều không bằng Tại Tại.
Người này thật sự yêu thích và đam mê một cách thuần túy với hội họa, và chỉ một người như cô bạn này, người cống hiến hết mình cho việc sáng tạo nghệ thuật mới có thể thể hiện được đỉnh cao tài năng xuất chúng như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-432.html.]
Nghĩ đến điều mà giáo sư vô tình tiết lộ với cô, một cuộc thi vẽ tranh hạng nặng cấp quốc gia sẽ sớm được tổ chức tại Trung Quốc, thậm chí những tác phẩm có thể lọt vào top ba của cuộc thi sẽ được gửi đi tham gia các cuộc thi quốc tế, Tống Giảo lại quyết tâm khơi dậy sự nhiệt tình muốn lôi Tại Tại tham gia.
Cô thì có chút không tự tin vào bản thân, nhưng cảm thấy rằng nếu là Tại Tại đi, nhất định cậu ấy sẽ đạt được một kết quả tốt.
Mà một khi như vậy thì cũng có thể mượn cơ hội này lấy được chút thanh danh, với tương lai của bọn họ mà nói, đều cực kì có lợi.
Tại Tại luôn liên tục vẽ tranh gần năm tiếng đồng hồ.
May mắn thay, ngày mai là ngày khai giảng chính thức, nếu không cô không biết mình sẽ phải nghỉ bao nhiêu buổi học.
Thật vất vả lắm mới có thể phục hồi tinh thần lại từ thế giới hội họa, cảm giác đầu tiên của Tại Tại chính là toàn thân nhức mỏi, khó chịu đến mức không nhấc nổi cánh tay, còn cả bả vai, xương cổ, phần eo nữa, ngay cả m.ô.n.g đều ngồi đến tê rần.
Cô gác bút vẽ xuống, một bên xoa ấn cánh tay nhức mỏi, một bên nghiêng đầu nghe động tĩnh nhóm bạn cùng phòng.
Vì để không quấy rầy cô, mọi người trong ký túc xá đều an tĩnh, ngay cả việc ngẫu nhiên nói chuyện với nhau cũng cố gắng hạ thấp giọng đến mức thấp nhất, dường như là dùng khí âm nói chuyện.
Tại Tại tuy nói vẫn luôn trầm mê vẽ tranh, nhưng vẫn có một tia cảm giác với bên ngoài.
Cô nhớ rõ hình như mình đã mơ hồ nghe thấy các bạn cùng phòng cũng đang nói về《 thành hiệp 》, Tống Giảo cùng Chương Đào đều cố ý đi rạp chiếu phim xem, còn xúi giục Lan Ỷ bồi các cô cùng đi.
Không biết vì cái gì.
Đám người Tại Tại lại đồn nhất có một suy nghĩ khá kì quái.
—— chỉ cần địa phương có Ỷ ca ở, chính là nơi an toàn nhất!
Có thể là do lần trước Ỷ ca dũng mãnh bắt ăn trộm với tư thế oai hùng, thật sự làm mọi người chấn động , thế cho nên khi đám người Tại Tại khi mà ngốc bên người Lan Ỷ, đều đặc biệt có cảm giác an toàn, có một loại ảo giác giống kiểu chim con nấp dưới cánh to lớn vững chắc của chim ba.
Chương Đào thậm chí còn ồn ào, nếu là Ỷ ca thật là con trai, vậy cô nhất quyết phải gả cho cậu ấy.
Lúc ấy Tại Tại nghe thấy lời này còn dưới đáy lòng lặng lẽ phụ họa.
Cô cũng thích được gả cho Ỷ ca a.
Ai mà không thích một mỹ nhân vừa mang lại cảm giác an toàn lại còn vừa quyến rũ như vậy chứ?