Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 441
Cập nhật lúc: 2024-10-19 21:44:09
Lượt xem: 11
Cảm thấy lỗ tai mình lại nóng lên, Ninh Hiên hoảng sợ bịt chặt vành tai đỏ bừng của mình rồi chạy ra khỏi nhà như chạy trốn.
Mọi người đều đắm chìm trong sự vui vẻ do tiểu phẩm mang lại, toàn bộ hành trình không ai chú ý tới sự rời đi của anh.
Chỉ có Tại Tại phân ra một tia chú ý lên người anh.
Nhưng cũng chỉ nhìn thấy một ánh nhìn rồi nhanh chóng quay lại tiếp tục xem TV.
“Dạo này anh ba thật vội.” Tại Tại cảm thán.
Cô cho rằng Ninh Hiên chạy gấp gáp như vậy, là vì chạy đi làm.
Bà Ninh nghe thấy cháu gái nói, cũng phụ họa: “Đúng vậy, nhà này không có một ai rảnh rỗi cả.”
Đều là người bận rộn.
Cố tình bọn họ lại đều làm chuyện chính, bà cũng không thể vì họ bận quá, không rảnh làm bạn với bản thân mà buông câu oán hận.
Thở dài, bà Ninh không nghĩ đến những chuyện không vui đó nữa, dứt khoát tiếp tục cùng một đám các cô nương tuổi trẻ cùng nhau xem TV.
Nghe tiếng cười giòn tan và ngọt ngào của các cô gái trẻ thỉnh thoảng trong nhà, Ninh Hiên ngồi trong xe, chạm vào trái tim đang đập nhanh của mình với vẻ mặt kinh ngạc, và lơ đãng lẩm bẩm một mình.
“Chuyện gì xảy ra? Sao lại nhanh như vậy, không phải là bị bệnh rồi à? Mình có nên đi bệnh viện kiểm tra một chút không nhỉ.”
Anh bắt đầu nghiêm túc tự hỏi khả năng mình bị bệnh nan y có lớn không, hơn nữa nếu chẩn đoán chính xác, vậy nếu hiện tại tích cực chữa trị, còn có thể sống được bao lâu nữa.
*
“Đây là lí do vì sao cậu lại chạy tới chỗ của tôi vào lúc đêm hôm khuya khoắt không ốm mà rên đấy hửm?” Vẻ mặt Cố Diệp Chu vô biểu tình nói với Ninh Hiên.
Anh đang thực tập ở bệnh viện, đêm nay đến phiên anh trực ban đêm, vốn tưởng rằng đêm nay sẽ trôi như như mọi đêm khác, kết quả lại bị một vị tên khùng không bệnh lôi mình đi bắt khám cho.
Người này còn làm ra cái bộ dáng mình bị bệnh nan y không sống được lâu nữa, ghé vào bàn làm việc của anh kêu rên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-441.html.]
Cũng may thay bên này là phòng khám bệnh, mà không phải khu nằm viện hoặc là nhà xác, bằng không vào lúc nửa đêm, đột nhiên truyền ra tiếng kêu quỷ dị như vậy, chắc chắn sẽ dọa không ít người.
Cố Diệp Chu phân tâm mà nghĩ.
Gào một hồi lâu, Ninh Hiên thấy Cố Diệp Chu không để ý tới anh, không cam lòng mà lấy một cái bút ra từ ống đựng bút, chọc chọc vào mu bàn tay của đối phương.
Giống như một đứa trẻ hư có ý đồ lấy sự nghịch ngợm của bản thân để gây sự chú ý của phụ huynh, sau đó đương nhiên sẽ nhận được một ánh nhìn lạnh lẽo.
Ninh Hiên không để bụng, chỉ với trình độ cỏn con này của Cố Diệp Chu, nào đáng sợ bằng Đại ma vương đội lốt anh hai ở nhà kia.
Trải qua sự tra tấn của Đại Ma Vương, lực uy h.i.ế.p của Tiểu ma vương cũng chỉ bình thường mà thôi.
“Bác sĩ Cố, xin cậu thương xót cho tôi, làm kiểm tra cho tôi đi, mặc kệ ra kết quả gì tôi cũng đều thừa nhận, cũng sẽ dũng cảm đối mặt.”
Ninh Hiên vẫn cảm thấy mình có thể mắc bệnh nan y gì đó, nếu không tim sẽ không đập mạnh như vậy vô cớ, đã thế lỗ tai lại còn luôn ngứa ngáy và nóng bừng.
Ngay từ đầu anh còn hoài nghi mình bị dị ứng gì đó, nhưng sau lại lại cảm thấy không giống, càng nghĩ trong lòng càng run sợ, lúc này sau khi vội vàng xong, vội vàng lái xe chạy tới tìm Cố Diệp Chu.
Cố Diệp Chu: “…… Thật sự là thân thể của cậu rất tốt, mạnh đến mức có thể giết trâu được luôn, căn bản không cần phải làm kiểm tra.”
Hơn nữa mỗi năm cả nhà Ninh gia đều sẽ cố định kiểm tra sức khỏe toàn thân, lúc này cách ngày Ninh Hiên làm kiểm tra toàn thân còn chưa vượt qua hai tháng, căn bản không thể để tên khùng này mắc phải căn bệnh lớn nào trong thời gian ngắn như vậy trừ khi chịu phải yếu tố từ bên ngoài.
Cho nên Cố Diệp Chu đưa ra kiến nghị chân thành: “Cậu không nên đi tới để tôi khám, mà nên ra cửa rẽ trái, đi qua khoa tâm thần.”
“Cậu hoài nghi tôi có bệnh tâm thần?”
Ninh Hiên thoáng chốc nhìn Cố Diệp Chu với ánh mắt hiểu ra có gì đó không ổn.
Anh chưa từng nghĩ tới anh em tốt của mình lại nghĩ anh như vậy!
“Khụ……” Có thể là bị Ninh Hiên nhìn chằm chằm đến có mức bị chột dạ, Cố Diệp Chu ho nhẹ một tiếng, giải thích nói: “Thật ra cũng không phải là nhất định, có lẽ gần đây cậu chịu phải áp lực quá lớn, sinh ra cảm xúc lo âu quá độ mà thôi, có lẽ do lo âu mà thân thể dần nóng lên, tim đập nhanh cũng vì lý do đó”
Hỏi Cố Diệp Chu đọc thân từ trong trứng nước ra căn bản còn lâu mới biết trạng thái hiện giờ của Ninh Hiên chính là xuân tâm manh động, còn dùng cái vẻ mặt nghiêm túc kiến nghị cho anh em của mình nghe.
Hai tên cẩu độc thân cùng nhau ghé vào, có vẻ càng thêm ngốc, cố tình bọn họ lại không tự giác hiểu như vậy, còn đang thảo luận nghiêm túc trạng thái hiện giờ của Ninh Hiên như một loại bệnh lạ.