Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 469
Cập nhật lúc: 2024-10-21 16:59:54
Lượt xem: 9
Trước khi thuê người làm thiết kế cho căn biệt thự này, Ninh Hàn có đem chìa khóa biệt thự cho Quý Tử Nhiên, cho nên anh mới có thể tiến vào một cách thần không biết quỷ không hay như vậy.
Nếu không phải Tại Tại xuất hiện kịp thời, không nói được Ninh Hàn có bị tên ấu trĩ này dạo cho nhảy dựng hay không.
Tại Tại sau khi cơm nước xong, thấy anh cả cùng Quý Tử Nhiên còn đang nói chuyện chính, dứt khoát không quấy rầy bọn họ, còn mình thì bưng chén đũa bỏ vào bồn rửa chén trong phòng bếp.
Sau đó cộp cộp cộp chạy lên tầng, tiếp tục chơi xích đu.
Bể bơi thì là tạm thời không chơi được.
Nơi đó đúng là có nước, nhưng lại giống một cái ao, yêu cầu mời người tới lọc lại nước bể bơi, rồi tiêu cái độc, sau đó mới có thể bắt đầu pha nước.
Còn chưa chơi được trong chốc lát, Tại Tại liền nhìn thấy Quý Tử Nhiên chui ra nửa đầu ở lối ra vào: “Tại Tại, em có muốn ra ngoài đi dạo của tụi anh không?”
“Đi đâu chơi?” Mũi chân của Tại Tại chạm xuống đất, dừng xích đu lại, tò mò hỏi.
Quý Tử Nhiên: “Tùy tiện đi dạo.”
Mục đích chính của chuyến đi chơi của họ là để Ninh Hàn đích thân đi kiểm tra môi trường đô thị của Ma Đô, để anh có thể phán đoán chính xác hơn nên mua mảnh đất nào.
Vậy nên chuyến đi này đúng như lời Quý Tử Nhiên nói, cũng chỉ là đi ra ngoài tùy tiện đi dạo mà thôi.
Tại Tại không có hứng thú lắm với việc ra ngoài đi dạo.
Nhưng cô vừa mới tới một thành phố xa lạ, đối với hết thảy đều không quen thuộc, không muốn ở lại trong nhà một mình, cho nên sau khi cô đơn giản tự hỏi một chút, liền gật gật đầu đáp ứng.
“Được chứ, chúng ta đi thôi.”
Trên người cô vốn dĩ là quần áo có thể đi ra ngoài, cũng không cần đổi, trực tiếp đi thôi là được.
Ba người kết bạn, có Quý Tử Nhiên lái xe, cùng nhau đi xung quanh khu đô thị của Ma Đô.
Họ chủ yếu đến thành phố cũ để đi chơi với thành phố mới trong tương lai chưa phát triển nhưng đã tung tin sẽ phát triển.
Khu phố cũ còn tốt, có thể thấy các loại không khí của phố phường.
Nhưng với khu thành phố mới……
Tại Tại: “Đây không phải chỉ là một vũng bùn lầy khổng lồ thôi sao?”
Cô không hiểu rõ, mấy thứ này thì có gì tốt đẹp đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-469.html.]
Ninh Hàn cũng không vì em gái vô tri mà cười nhạo cô, rốt cuộc vốn dĩ cô không chuyên về ngành này, càng không tìm hiểu qua, cho nên vô tri về việc này cũng bình thường.
Anh kiên nhẫn giải thích: "Miếng đất mà em nhìn thấy đã được đưa vào quy hoạch xây dựng thành phố mới. Đừng nhìn nó bây giờ chỉ là một vũng bùn khổng lồ. Nếu em nhìn lại nó sau một vài năm nữa, sẽ thấy rằng nó hoàn toàn thay đổi rất lớn. "
“Giống như những khu thương nghiệp mới hình thành ở thủ đô sao?” Tại Tại hỏi.
Cái này thì cô liền hiểu, khu thương mại ở thủ đô bây giờ đã bắt đầu hình thành, trước kia là một khu đất hoang, nhưng bây giờ nó đã trở thành một khu phố thương mại mà mọi người thường thích đến mua sắm.
Tại Tại ở bên kia, còn có được ba cửa hàng, hiện tại tất cả đều được mẹ giúp cho người ta thuê, mỗi tháng có thể kiếm được cố định mấy trăm đồng.
Những số tiền đó, Tại Tại tạm thời không có yêu cầu gì, nên đều bị cô tiết kiệm.
Có lẽ cứ tiết kiệm vậy, còn có thể tiết kiệm được một cửa hàng nữa.
Nghe thấy em gái so sánh một vũng bùn lầy này với một khu đô thị phồn hoa ở thủ đô, Ninh Hàn không cảm thấy có cái gì, ngược lại còn tán thưởng mà gật đầu: “Không sai biệt lắm.”
Ở trong mắt những người khai phá của bọn họ.
Một miếng đất, bất luận dù nó có là bùn lầy hay là bãi rác, chỉ cần có giá trị khai phá, có thể hồi báo lại cho bọn họ những giá trị to lớn, đó chính là một khối chất đầy mỏ vàng hoàng kim.
Tại Tại đi dạo được nửa ngày cùng với anh cả ở Ma Đô, hành trình còn chưa đi xong, cô đã buồn ngủ.
Vì đuổi kịp chuyến bay, buổi sáng hôm nay cô đã thức dậy rất sớm, khi tới Ma Đô cũng chỉ nghỉ ngơi được trong chốc lát, đã đi theo Ninh Hàn đi dạo khắp nơi, tuy nói đại đa số thời gian đều là ngốc ở trên xe, nhưng thời gian lâu rồi cũng sẽ cảm thấy mệt.
Lúc này Tại Tại ngồi trên xe, đầu nhỏ cứ lắc lắc lư lư, mơ mơ màng màng ngáp một cái.
Trùng hợp lúc này, xe đang chạy đến một khúc cua.
Dưới tác dụng của lực ly tâm, Tại Tại trực tiếp gục đầu vào trong lòng ngực anh cả, không bị bừng tỉnh, ngược lại còn lấy đầu nhỏ cọ cọ, tự giác tìm một vị trí thoải mái rồi đi tìm Chu công.
“Ngủ rồi?”
Quý Tử Nhiên lái xe thông qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua tình huống trên ghế sau, nhỏ giọng há mồm hỏi Ninh Hàn.
“Ừm, hôm nay chỉ tới đây thôi.” Ninh Hàn cúi đầu liếc mắt nhìn em gái một cái, sợ đánh thức cô, cũng không dám động, chỉ là đè thấp giọng nói.
Tại Tại đã ngủ thành như vậy, hiển nhiên không có biện pháp tiếp tục đi dạo, không cần phải gấp rút hoàn thành việc kiểm tra trong ngày hôm nay. Phần còn lại của phần chưa hoàn thành có thể được tiếp tục vào ngày mai.
“Được, tôi đưa các cậu trở về.”
Quý Tử Nhiên xoay tay lái, quay xe, đem hai anh em Ninh gia về căn biệt thự của họ.