Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 481
Cập nhật lúc: 2024-10-22 14:17:19
Lượt xem: 10
“Anh nhớ cuộc thi lần trước em tham gia đã có thành tích, không biết em xếp thứ mấy nhỉ?” Cố Diệp Chu nghiêm túc quan tâm nói.
Rốt cuộc thì anh cũng được thưởng thức qua tranh mà Tại Tại vẽ, việc quan tâm một chút về kết quả thi đấu cũng rất bình thường.
Tại Tại không nghi ngờ gì về chuyện này, nói thẳng: “Em cũng chưa biết, thông báo cụ thể từ ban tổ chức em vẫn chưa nhận được, nhưng mà theo Chương Đào nói, em nằm trong top năm người đứng đầu.”
Chương Đào đã bị loại ở vòng thứ hai này, vì thế tin tức biết được cũng có hạn, cho nên cũng không rõ gì nhiều về kết quả của Tại Tại, bất quá mà top năm thì cô không trốn thoát nổi.
Tại Tại đã biết trước bản thân chắc chắn sẽ nhận được một kết quả cao cho nên tâm thái rất ổn, cũng không nóng nảy chờ đợi một cái kết quả cụ thể.
“Top năm đó, thật lợi hại, chúng ta hiện tại chúc mừng em sớm nha.” Quý Tử Nhiên giơ chén rượu lên, cười chúc mừng Tại Tại.
“Cảm ơn.” Tại Tại cũng cười vui vẻ nâng cốc nước trái cây lên, cùng anh chạm cốc.
Từ lần trước khi nếm thử chút rượu rồi say bí tỉ đó, còn cùng Cố Diệp Chu làm ra một trận hề đó, Tại Tại từ đây cạch mặt không dám uống rượu nữa.
Theo quan điểm của cô, rượu không phải là thứ tốt để uống, không cần thiết phải làm cho mình bẽ mặt hết người này đến người khác chỉ vì lòng tham.
Cô vẫn là người có sĩ diện.
Có trời mới biết sau khi tỉnh rượu lại, đến tột cùng bị cả nhà cười nhạo bao lâu, đặc biệt là anh ba cô, còn nói chủ đề này làm anh vui sướng, có thể lôi ra trêu đùa cả năm.
Nghe thử đi, đây là tiếng người à?
Nghĩ vậy, Tại Tại có chút tức giận bất bình, cũng càng thêm kiên định về quyết định rời xa rượu.
Cố Diệp Chu cũng không chạm vào rượu, anh không phải bởi vì nguyên nhân xấu mặt lần trước, mà là thân là bác sĩ, yêu cầu làm phẫu thuật, tay cần thiết phải vững vàng, cho nên tốt hơn hết là không nên dính vào rượu.
Đặc biệt là dưới tình huống tửu lượng của anh lại còn cực kém.
Cho nên hiện tại các cốc trước mặt anh cũng là một cốc nước trái cây.
Nhìn toàn bàn ăn, chỉ có anh và Tại Tại cùng loại đồ uống với nhau, những người khác đều uống rượu, điều này không khỏi làm Cố Diệp Chu cảm thấy có một sự vui vẻ vô danh.
Dường như đã thắng ở một điểm nào đó vậy,
Chút tâm tư trẻ con này của anh không ai hiểu, mọi người vẫn như bình thường ăn cơm nói chuyện.
Sau khi ăn xong, Cố Diệp Chu và Ninh Hàng cùng nhau trở về chỗ đặt chân cho khách mời của cuộc họp giao lưu, mà Tại Tại thì được Ninh Hàn và trợ lý Cố Hành lái xe đưa về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-481.html.]
Tại Tại còn chưa thi được bằng lái, những người khác lại đều uống rượu, chỉ có thể để cho trợ lý lái xe đưa về.
Nói đến bằng lái, Tại Tại lại có chút buồn bực.
Cô vốn định thành niên thì đi thi luôn, bởi cô đã đăng ký vào trường dạy lái xe ở thủ đô, kết quả nửa đường cô lại chạy theo anh cả sang Ma Đô chơi, không thể học tiếp.
Cho nên vẫn luôn trì hoãn đến bây giờ.
Nhưng muốn ra ngoài chơi là do bản thân cô lựa chọn, cho nên cũng không thể oán giận.
*
“Tại Tại.” Sau khi đi làm về, Ninh Hàn trực tiếp đi tìm em gái.
“Dạ?” Tại Tại đang đung đưa gót chân nhỏ, nằm ở trên sô pha cầm đồ ăn vặt xem TV, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên mà đáp lại một tiếng, cho có lệ.
Ninh Hàn cũng không thèm để ý thái độ có lệ đó của em gái.
Anh đang ở cửa nhà thay giầy, lại đem áo khoác cởi ra treo lên chỗ treo quần áo, sải bước đi tới, ngồi ở chiếc ghế sô fa đối diện, dùng ngữ khí thương lượng nói chuyện với em gái: “Em có thể giúp anh cả một chuyện được không?”
“Gì thế ạ?” Lúc này Tại Tại rốt cuộc đã thoát khỏi màn hình TV ngẩng đầu lên.
“Ngày mai anh cả phải tham dự một bữa tiệc thương mại quan trọng, yêu cầu phải mang theo bạn nữ.” Ninh Hàn chậm rãi nói.
Tại Tại đã hiểu.
Cô bò dậy từ trên sôfa một cách lanh lẹ, hướng về phía anh cả cô cười he he, lộ ra một biểu tình gian thương: “Đi cùng với anh cũng không phải là không thể, cho phí dịch vụ không?”
Đừng tưởng rằng cô không nhìn ra ý đồ của anh cả định lấy cô ra làm tấm khiêng, chắn một đám ong bướm trong yến hội.
Xét thấy chuyện của chị em Viên gia ở đó, làm trong lòng Tại Tại có chút sợ hãi, cho nên lúc này bắt buộc phải nôn ra phí dịch vụ nếu không thì.....
Rốt cuộc cô muốn ứng phó với một đám oanh oanh yến yến kia cũng khá khó.
“Tiểu tham tiền! Tiền tiêu vặt ngày thường anh cho em còn chưa đủ à?”
Ninh Hàn buồn chọc nhẹ vào cái đầu nhỏ của em gái, trực tiếp chóc cho cô đảo đảo về phía sau, ngã vào sô pha mềm như bông.
“Ai nha, anh đẩy em, tí nữa phải thêm tiền thuốc men cùng phí tổn thất tinh thần nữa.” Tại Tại ngã vào trên sô pha làm bộ kêu rên, trực tiếp ăn vạ.
Ăn vạ này còn rất là giả chân.