Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 525
Cập nhật lúc: 2024-10-24 13:46:47
Lượt xem: 18
Sáng sớm, Tại Tại mới vừa tỉnh ngủ, liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến một tiếng đập cửa.
“Tại Tại, con dậy chưa? Tiểu Hoa tới tìm con kìa.” Tô Hân Nghiên ở ngoài cửa hô.
“Dậy rồi ạ, con đang thay đồ, chờ một lát.”
Tại Tại lanh lẹ bò dậy từ trên giường, đưa tay lấy ba lô từ trên giường, lấy ra một bộ quần áo từ trong đó ra.
Mùa đông ở thị trấn không lạnh như thủ đô, nhưng quần áo nếu không mặc đủ, cũng có thể khiến cho cơ thể bị lạnh đến run bần bật.
Tại Tại lại trời sinh sợ lạnh, nếu không làm tốt công tác giữa ấm thì không dám ra khỏi cửa.
Cho nên dường như cô phải bọc mình thành một quả bông, lúc này mới ra cửa gặp Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa đang ngồi ở trên sô pha trong phòng khách Ninh gia.
Trước mặt để một đống đồ vật, đều là một ít đặc sản ở quê mà bà nội và ông nội của cô đưa cho, dặn dò cô mang tới tặng cho cả nhà Tại Tại.
Chuyện người lớn tặng quà cho nhau thì Tại Tại mặc kệ, cô chỉ lo ôn chuyện cùng Tiểu Hoa, ngày hôm qua do quá vội vàng, hai người cũng chưa kịp nói với nhau cái gì, cuối cùng hôm nay cũng có thể tán gẫu với nhau đôi chút.
“Sang năm có phải cậu sẽ thi đại học đúng không?” Tại Tại hỏi Tiểu Hoa.
Năm đó hai người cùng nhau đi học, nhưng Tại Tại nhảy hai cấp, cho nên giờ cô tới năm hai đại học, còn Tiểu Hoa mới lên cao tam.
“Ừm, tớ muốn thi vào trường sư phạm, về sau làm giáo viên.” Tiểu Hoa ôn nhu mà mỉm cười, cô đã sớm có kế hoạch cho tương lai của bản thân.
“Cố lên!” Tại Tại khuyến khích Tiểu Hoa.
“Ừm, cậu cũng vậy, họa sĩ lớn.” Tiểu Hoa cũng đưa ra chúc phúc cho Tại Tại.
Lược qua việc học của từng người, hai chị em lại nói sang chuyện khác.
Tiểu Hoa đã nói không ít chuyện trong thôn và nhà cô cho Tại Tại nghe.
Ví dụ như anh trai cô kết hôn, hay như sau khi chị Đại Hoa kết hôn xong rất tốt, còn sinh ba đứa nhỏ, hay là cô theo cha mẹ mình lên trấn ở.
Cha mẹ cô mở một cửa hàng nhỏ ở trên trấn, công việc kinh doanh không tệ, nhà họ còn mua được một căn nhà trên thị trấn, nghe nói bố mẹ cô ấy còn muốn tiết kiệm thêm tiền mua cho hai anh em cô mỗi người một căn.
Trong việc đối xử với hai anh em, ba mẹ Tiểu Hoa cũng không phân biệt đối xử
Mà ngày hôm qua Tiểu Hoa trùng hợp gặp được Tại Tại, cũng là vì nghỉ, về quê thăm ông bà nội, không ngờ lại có được một niềm vui không nhỏ.
Hay như trong thôn đã chia ruộng đất cho dân theo đầu người, nay ai nấy đều tự làm ruộng, sung sức, mùa màng cũng tăng lên nhiều, nhà nào cũng giàu lên.
……
Đối với những việc này, Tại Tại đều nghe được mùi ngon.
Cho đến khi Tiểu Hoa thấy thời gian không còn sớm, muốn tạm biệt rời đi, hai người vẫn còn vương vấn.
Nhịn không được lại lôi kéo Tiểu Hoa tay, khổ sở hỏi: “Về sau chúng ta sẽ còn gặp lại nhau chứ?”
“Tất nhiên là có thể, nếu cậu có rảnh, có thể trở về chơi, mà tớ có cơ hội , cũng có thể đến thủ đô tìm cậu chơi, tớ lớn như vậy, còn chưa từng đi đi thủ đô một lần, về sau nhất định phải tới thăm quan thử một lần.” Tiểu Hoa cười, nhẹ nhàng vỗ vào đầu nhỏ của Tại Tại, ôn nhu trấn an nói.
Khi còn nhỏ cô đã từng ngơ ngác, khi đi chơi chung với nhau, mà cô thân là người được gọi là chị, ngược lại lại để người gọi là em chiếu cố như một người chị.
Nhưng hiện tại Tiểu Hoa đã trưởng thành trở thành một người chị đáng tin cậy, Tại Tại ở trước mặt cô nhịn không được sinh ra chút tiểu ỷ lại.
Hai chị em lưu luyến không muốn chia tay thật lâu.
Mãi cho đến thời gian ăn cơm , Tiểu Hoa vội vã về nhà ăn cơm bắt buộc phải tạm biệt người bạn nhỏ rời đi trong sự tiếc nuối.
Tại Tại thấy Tiểu Hoa đi rồi, vội chạy đuổi theo.
“Chị Tiểu Hoa, chờ một chút!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-525.html.]
“Gì thế?”
Tiểu Hoa dừng bước chân lại, còn chưa kịp phản ứng, tay cô đã bị một đôi tay nhỏ mềm mại khác, trong đó có một bàn tay nhỏ kéo lấy ngón út của cô, làm ra một tư thế kéo câu.
“Chúng ta ước định đi.”
Tại Tại nói: “Về sau nếu chị Tiểu Hoa đi lấy chồng, sẽ phải mời em, nếu em đi lấy chồng, vậy cũng sẽ mời chị Tiểu Hoa đến.”
Hiện tại chưa có khái niệm phù dâu, mọi người kết hôn chỉ mở một bữa tiệc, cho nên Tại Tại nói chính là ăn tiệc.
“Được nha.” Tiểu Hoa nghiêm túc kéo qua kéo lại.
Hai người trăm miệng một lời nói: “Móc câu hứa hẹn một trăm năm, không được thay đổi, ai thay người đó là chó con, gâu gâu! Ha ha ha ha……”
Cuối cùng hai người này còn ăn ý tới mức giả tiếng chó kêu, làm hai cô gái này nhịn không được cười ha ha.
Nhưng lần này, Tiểu Hoa thật sự đi rồi, mà Tại Tại cũng không đuổi theo nữa, chỉ là đứng ở dưới lầu nhìn theo cô rời đi.
Cũng không biết đứng đó bao lâu, cho đến khi nghe thấy tiếng mẹ gọi thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi về, Tại Tại mới vội vàng trở về nhà.
“Tại Tại, nhanh đi thu dọn đồ đạc đi, chúng ta nhanh rồi còn lên xe đi về.”
“Dạ, con lên ngay đây.”
Lúc về cũng lại là một lăn lộn nữa.
Chờ cho đến khi đứng trước cửa nhà, tất cả mọi người để thờ phào nhẹ nhõm.
Một cuộc hành trình mệt mỏi, mọi người đã mệt tới mức lười mở miệng nói chuyện.
Từng người đều giống một một du hồn lắc lư vào trong nhà, sau đó lại từng người về phòng nghỉ tạm, mà ai sạch sẽ trước khi ngủ thì có tắm rửa, còn ai mà không chú ý thì ngay cả tất cũng lười cởi ra, trực tiếp bò lên giường, đi tìm Chu Công đánh cờ.
Tại Tại không phải là kiểu người chú ý, nhưng cô lại không thích bị bẩn nhiễm một thân mồ hôi lên giường nghỉ ngơi.
Cho nên vẫn kiên trì tắm xong mới đi ngủ.
khi cô vừa mới tắm rửa xong bước ra khỏi nhà tắm, nhìn thấy anh hai đang cầm quần áo chờ ở ngoài cửa, liền biết vị này cũng là một người sạch sẽ.
còn hai người anh trai khác……
Thôi bỏ đi.
Hai tên tháo hán này ỷ vào đẹp trai, nên không hề chú ý tới hình tượng gì cả.
Sau khi trở về, tất cả mọi người đều bận rộn mấy ngày, cũng đã gần đến đêm trước Tết Âm Lịch.
Trong ngày này, từ sáng sớm Ninh Hiên đã lôi cả nhà dậy, ồn ào bắt bọn họ phải thay quần áo thật đẹp, hơn nữa còn phải trang điểm có sang trọng, rồi sắp đó khí thế hào hùng đi xem bộ phim mới anh làm.
Cũng không biết người này lấy đâu ra lắm trò như vậy.
Những lời này không phải là do Tại Tại nói, mà là trong lúc vô tình cô nghe thấy bà nội thì thầm.
Sau khi cả nhà chuẩn bị xong xuôi, liền xuất phát đi đến rạp chiếu phim.
Vé xem phim của cả nhà đã được Ninh Hiên đã được đặt trước rồi, mọi người chỉ cần đi đến nơi và ngồi vào chỗ của mình là được.
Trình diện nhập tòa, Tại Tại ngồi vào một vị trí bên ngoài.
Bởi vì theo cô quan sát, thật ra đây mới là vị trí tốt nhất.
Ninh Hàng thì ngồi ở bên phải của em gái, bên trái thì không có ai ngồi, cũng không biết người nào sẽ là người ngồi cùng với Tại Tại.
Đối với việc này thì Tại Tại cũng không hiếu kỳ.
Hiện tại toàn bộ chú ý của cô đều đặt lên túi bắp rang bơ thơm ngon trên tay anh hai.