Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 552
Cập nhật lúc: 2024-10-25 10:01:45
Lượt xem: 4
Nhóm người xung quanh cũng làm theo, không khí vô cùng nhốn nháo.
Những người bạn học khác đi ngang qua nhận thấy sự náo nhiệt ở đây, sau đó tò mò mà vây lại xem, sau đó không hiểu sao cùng nhau hô lớn hô nhỏ.
Nhưng nhân vật nữ chính Ninh Tại Tại của cuộc náo nhiệt này, ngoại trừ việc lúc đầu bị việc này làm cho ngốc, cảm giác dư lại chỉ có xấu hổ và phiền toái.
Người con trai xa lạ đang quỳ trên mặt đất kia đang đợi cô trả lời lại, mà những người xung quang thì không ngừng ồn ào.
Lúc này cô gái đang đứng trong vòng vây đó ngoại trừ đồng ý, căn bản không còn cách nào khác.
Nhưng Tại Tại lại không thích cảm giác bị áp chế như vậy.
Cô trực tiếp lạnh mặt, hờ hững nói: “Thực xin lỗi, bạn học …… Không biết tên này, tôi đã có bạn trai rồi.”
Biểu tình của người con trai đang quỳ trên mặt đất cứng đờ.
Mà những người đang vây quanh cũng an tĩnh lại.
Ngay sau đó bọn họ lại nghe thấy một câu nữa: “Là kiểu bạn trai lấy kết hôn làm tiền đề.”
“Tôi không tin! Khẳng định là cậu đang lừa gạt tôi!”
Dường như đã chịu phải đả kích quá lớn, người con trai kia kích động mà đứng lên, duỗi tay muốn bắt Tại Tại.
Cô khẽ nâng chân phải lên, vừa định đá người đi thì một bóng người cao lớn đột nhiên xuất hiện, một tay ôm lấy vòng eo thon thả của cô, một tay chặn lại đòn tấn công bất ngờ của người con trai kia.
“Ngượng ngùng, xin hỏi anh đang định làm gì với bạn gái của tôi vậy?”
Giọng nói lạnh lùng vang lên trên đầu Tại Tại, khí tức lạnh lùng mạnh mẽ lan tràn khắp khán đài, mọi người sợ hãi như chim cút, co rúm đầu lại không dám nói.
Nhưng cũng có bộ phận nữ sinh lớn mật lặng lẽ giương mắt, đánh giá người con trai đang ôm Tại Tại kia.
Đồng thời dưới đáy lòng thét chói tai: “Thật là đẹp trai! So với nam thần trên TV của mình còn đẹp trai hơn!”
“Không…… Không có gì cả.”
Nam sinh tỏ tình kia vừa gầy vừa yếu, chiều cao cũng lùn, nhìn ra hình như mới được 1m7, người này tuy rằng có dũng khí đi tỏ tình, lại không có dũng khí đối mặt với người đàn ông cao lớn trước mặt.
Mà khi nhìn thấy bạn trai của Ninh Tại Tại có bộ dáng không dễ chọc chút nào, anh ta liền túng.
Vội vàng rụt cổ lại, mặt xám xịt lôi theo mấy người bạn của mình chạy đi.
Trước khi đi còn không quên nhặt bó hoa hồng của anh ta lên.
Một trò hề bắt đầu nhanh chóng và kết thúc nhanh hơn mọi người mong đợi.
Thấy không còn náo nhiệt để xem nữa, nhiều người theo tốp năm tốp 3 rời đi.
Đương nhiên có mấy người thích ngắm trai xinh gái đẹp, đi lại dị thường thong thả, muốn ở lại ngắm cho thỏa mãn đôi mắt.
Đáng tiếc Tại Tại không cho bọn họ cơ hội này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-552.html.]
Cô trực tiếp lôi kéo Cố Diệp Chu đi, hai người chui qua vòng vây, trốn đến một góc hẻo lánh không có người.
“Vừa rồi cảm ơn anh.” Tại Tại rũ đầu, khuôn mặt đỏ ửng.
Nếu anh không tới thì cô đã một bước đá văng người kia đi rồi, cũng sẽ cảm thấy xấu hổ, nếu chuyện này lại bị tuyên dương đến toàn biết thì……
Cô không dám tưởng tượng ra cái hình ảnh đó đâu!
Dù sao cũng vô cùng vô tận phiền phức.
“Không cần cảm ơn anh.” Cố Diệp Chu ôn nhu mà sờ sau cổ Tại Tại, dường như đang trấn an cô gái nhỏ đang bị kinh hãi: “Vừa rồi dọa tới em đi? Xin lỗi, là anh đã tới chậm.”
“Không có việc gì, không phải là anh sai.”
Tại Tại lắc đầu, ánh mắt không khỏi hướng lên trên dừng ở trên trán của Cố Diệp Chu, quả nhiên, thấy được một tầng mồ hôi mỏng ở trên đó, mà anh còn đang thở dốc.
Người này hẳn đã vội vã chạy tới sau khi xong việc.
Anh đã nỗ lực như vậy, sao cô có thể nhẫn tâm trách cứ anh được?
Nghĩ vậy, Tại Tại mềm lòng đến rối tinh rối mù.
Cô thử thăm dò tiến lên một bước, mũi chân chống lên mũi chân của Cố Diệp Chu, cẩn thận giữ lấy vạt áo của anh, áp vầng trán trắng nõn vào lồng n.g.ự.c ấm áp của anh, thì thầm ủy khuất.
"Thật ra vừa rồi em rất sợ hãi, sợ tới mức rất lợi hại, thực sự sợ hãi, những người đó em đều không quen biết, lại toàn bộ ép buộc em phải đồng ý yêu đương với một người xa lạ, sợ tới mức em rất muốn chạy trốn, nhưng lại không chạy thoát được.”
Khi nói đến câu không chạy thoát được, cô lại càng thêm ủy khuất.
Cô chỉ là một cô gái được cả nhà bao bọc bảo vệ từ nhỏ tới lớn, đã bao giờ gặp qua cảnh này?
Bị dọa cũng là bình thường.
Cô gái anh yêu đã ủy khuất thành như vậy, làm sao Cố Diệp Chu không đau lòng cho được.
Anh nâng tay lên, chỉ dám để cách thân thẻ của cô gái trong lồng ngực một tý, không dám ôm thật, rồi cứ cúi đầu như vậy, ôn nhu an ủi cô: “Không sợ, có anh ở đây.”
Được dỗ dành một hồi lâu, cảm xúc Tại Tại mới vững vàng hơn được.
Sau đó bắt đầu có tâm tư quan tâm tới chuyện này.
Chỉ thấy hai má của cô hồng hồng, lỗ tai cũng hồng hồng, đôi mắt trong trẻo ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: “Anh…… Anh vừa mới nói, nói em là bạn gái của anh, là có ý tứ gì a?”
Chỉ là vì giúp cô giải vây tạm thời nên tìm cớ, hay là có hàm nghĩa khác?
Sau khi hỏi xong những câu này, Tại Tại liền cảm thấy trái tìm mình đập nhanh tới mức cô có thể nghe thấy tiếng đập của nó, so lần trước được Cố Diệp Chu đưa tới nhà giáo sư Lâm còn nhanh hơn nhiều lần.
Cô có chút kích động, dường như đang chờ mong cái gì, lại sợ hãi bản thân tự mình đa tình, cho nên vẫn luôn liều mạng áp lực, miễn cho đến lúc đáp án đối phương nói ra không như cô mong đợi, thì lại mất mát.
Nhưng cụ thể cô muốn cái đáp án gì, thì Tại Tại lại cảm giác rất mơ hồ, nói không rõ.
Trong lúc phân tâm, cô cảm giác được vành tai nóng rực của mình bị véo nhẹ, không khỏi ngẩng đầu lên, liền đụng phải đôi mắt thâm tình của Cố Diệp Chu.