Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 567
Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:37:35
Lượt xem: 9
Sau lần gặp đầu tiên thành công tốt đẹp giữa cha mẹ hai bên, Ninh Hàn lái xe đưa ba mẹ và em gái trở về biệt thự.
Trên xe, Ninh Hàn mang theo điểm thử hỏi.
“Mẹ, hôm nay mẹ thấy thế nào?”
Anh biết, công việc hôn lễ của mình toàn bộ phải nhờ đến mẹ xử lý, ba cũng không phải không được, chỉ là làm việc không được cẩn thận như mẹ thôi.
Mà đại đa số thời điểm ba ba chỉ nghe mẹ nói thôi, cho nên hỏi ông ấy còn không bằng trực tiếp hỏi mẹ.
“Còn được, cha mẹ Bạch Hinh đều là người tốt, cũng rất hiền lành.” Đây là ấn tượng sâu nhất của Tô Hân Nghiên đối với vợ chồng Bạch gia.
Bà biết con trai nhà mình hỏi gì, nên nói thẳng: “Yên tâm đi, biết anh vội vã cưới vợ, mẹ đảm bảo với anh sẽ làm việc chu đáo cẩn thận lại nhanh chóng được chưa.”
“Cảm ơn mẹ, mấy ngày này để mẹ vất vả rồi.” Ninh Hàn không chút che giấu nào với sự sót ruột cưới vợ của anh, thoải mái hào phóng cảm ơn mẹ.
Nhìn thì có vẻ anh sẽ không vì chuyện này mà thẹn thùng, đáng tiếc bên cạnh có một con phản đồ nhỏ.
“A! Mặt anh cả đỏ thật đó!” Tại Tại ngạc nhiên mà chỉ vào mặt anh cả cô nói, còn kêu đến siêu lớn tiếng.
Ninh Hàn: “……”
Đều nói em gái là áo bông tri kỷ nhỏ của anh trai, áo bông này của anh bị lọt gió rồi à?
Tô Hân Nghiên / Ninh Viễn Hàng: “Phụt!”
“Đứng đắn lại một chút, đừng cười, con trai chúng mình còn có sĩ diện nữa đó.” Tô Hân Nghiên vỗ nhẹ vào vai chồng một chút, nhanh nhẹn vứt cái nồi này đi.
“……” Ninh Viễn Hàng trả thù nhẹ nhàng véo bàn tay của vợ một chút, trầm mặc mà tiếp nhận cái nồi này.
Ninh Hàn: “…… Con có thể nhìn thấy từ kính chiếu hậu.”
“À, hôn lễ của các con định mời những người nào, đều liệt ra danh sách đi, mẹ giúp các con thiết kế thiệp mời cho.” Bị con trai cả trực tiếp vạch trần sự thật, Tô Hân Nghiên bình tĩnh, dường như không có chuyện gì xảy ra mà nói sang chuyện khác.
“Chốc về con sẽ bàn bạc cùng với Bạch Hinh cùng nhau tính số người rồi sẽ nói với mẹ sau.”
Sợ mẹ bỏ gánh không làm, Ninh Hàn không dám thật sự chọc bực bà nên chỉ có thể theo lời nói bị dời đề tài đi.
Nói là hôn lễ sẽ xử lý đơn giản, nhưng trên thực tế người thân, bạn bè thân thiết của hai bên cũng phải mời, cộng thêm một số đối tác làm ăn quan trọng của anh và Bạch Hinh, đám cưới thực ra vẫn không hề nhỏ.
Cho nên giai đoạn trước nên chuẩn bị thật ra vẫn rất nhiều.
Mà đại bộ phận việc này đều phải nhờ ba mẹ lo liệu, cho nên mấy người trẻ tuổi nỗ lực phải biết dỗ dành gia trưởng thật tốt.
Không xuất lực dù sao cũng phải được cái thái độ tốt.
“Ừm.” Không biết con trai nhà mình suy nghĩ lung tung rối loạn nhiều như vậy, Tô Hân Nghiên gật đầu theo tiếng, lại thúc giục anh nói: “Nếu đã định chuyện này rồi, con cùng Bạch Hinh nhanh chóng tìm một thời gian thích hợp rồi đi lãnh chứng đi.”
“Đã biết, chúng con sẽ đi sớm nhất có thể.”
Đây quả thực là một vấn đề cấp bách.
Nhận thấy con gái đang chăm chú lắng nghe, tựa hồ rất quan tâm đến chủ đề kết hôn, trực giác Ninh Viễn Hàng nhận thấy có gì đó liền cảnh giác: “Tại Tại, con còn nhỏ, muốn yêu đương và kết hôn thì phải chờ mấy năm nữa, không cần phải gấp như thế, biết không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-567.html.]
“Đúng vậy, em gái còn nhỏ, lại chờ thêm khoảng mười năm tám năm nữa hẵng kết hôn cũng không muộn.” Ninh Hàn phụ họa với ba ba.
Nhìn hai cha con đang lải nhải ở trước mắt, Tô Hân Nghiên lâm vào trầm mặc: “……”
Cô nhất thời không biết bản thân nên nói cái gì.
Tại Tại: “…… Ồ.”
Cô dám nói mình đã có bạn trai rồi sao?
Sợ Cố Diệp Chu bị đánh, Tại Tại thông minh đã lựa chọn không nói gì cả.
Chính như ba ba nói, cô còn nhỏ, Cố Diệp Chu thật ra cũng không lớn, chỉ lớn hơn cô có năm tuổi, năm nay 24, bọn họ cứ trộm ở bên nhau đi, chờ thêm mấy năm nữa mới thông báo cho gia đình hai bên biết, chắc là cũng...được?
Tại Tại suy nghĩ m.ô.n.g lung.
Dù sao, chủ đề này nhanh chóng bị bỏ qua, mọi người bắt đầu nói về chủ đề khác.
Hành trình Ma Đô diễn ra không được lâu.
Về cơ bản, ngay sau khi kỳ nghỉ Tháng Năm kết thúc, vợ chồng Ninh gia lôi theo con gái quay trở lại.
Sau một thời gian, Ninh Hàn xử lý xong mấy chuyện của công ty chi nhánh bên Ma Đô này mới có thể về nhà, rốt cuộc sự nghiệp căn cơ của anh là ở Thủ đô, không có khả năng luôn bên ngoài.
Điều đầu tiên Tại Tại làm khi về nhà là tìm Cố Diệp Chu.
Mà lý do cô tìm khá chính đáng, nói là lần trước tới Cố gia chơi thì có món đồ bị bỏ quên ở đó, hiện tại phải dùng, nên sang nhà người ta lấy về.
Mà nhà cũng có quan hệ mấy năm, nên quan hệ giữa mấy đứa nhỏ cũng khá tốt, thường hay sang nhà nhau chơi cũng là chuyện bình thường, cho nên đối với lý do này của Tại Tại, người trong nhà không hề hoài nghi, chỉ coi việc này chuyện bình thường.
Mà Tại Tại thuận lợi thoát thân thì lòng mang tâm tình vui sướng, nhảy lộc cộc đi vào Cố gia tìm Cố Diệp Chu.
Cô lịch trình của Cố Diệp Chu, hôm nay tình cờ là ngày nghỉ của anh nên khả năng cao anh sẽ ở nhà.
Thật ra mà nói, vào lần trước cô gọi điện thoại cho anh, nhận thấy được cảm xúc của Cố Diệp Chu không thích hợp, Tại Tại vẫn luôn lo lắng cho anh.
Chỉ là lúc đó có rất nhiều chuyện không thể giải thích rõ ràng qua điện thoại, đối phương hiển nhiên có ý dấu giếm cô cho qua chuyện, cho nên cũng không định hỏi anh qua điện thoại, mà là lên kế hoạch để tìm anh sau khi trở lại.
Leng keng —— leng keng ——
Chuông cửa mới vừa vang lên hai tiếng, bên trong cửa phòng có người mở ra.
Cố Diệp Chu mặc đồ ở nhà đi ra.
Vóc người của anh cao lớn, tỉ lệ dáng người lại rất tốt, dù chỉ diện những bộ đồ ở nhà đơn giản, thoải mái nhưng anh vẫn toát lên vẻ sang trọng khi một siêu mẫu thời trang sải bước trên sàn catwalk.
Có thể là do tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, dù sao nhìn Cố Diệp Chu hiện tại, Tại Tại căn bản luyến tiếc dời mắt đi.
“Hoàn hồn nào.”
Một tiếng cười trầm thấp vang lên bên tai, Tại Tại vừa định thoát ra khỏi những suy nghĩ miên man, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như ngọc đỏ bừng, không nhịn được mà nhẹ nhàng chui đầu vào vòng tay của Cố Diệp Chu,
“Không cho cười em!”