Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 608
Cập nhật lúc: 2024-10-26 13:21:07
Lượt xem: 9
“Sao cậu không thử đi đính chính thử? Có lẽ là người ta lừa cậu thì sao.”
Tại Tại chịu đựng cơn tức giận, tận lực giữ lại lý trí mà phân tích cho Tống Giảo hiểu: “Có phải đấy là lần đầu tiên cậu thấy người ta không? Làm sao có thể xác định được người ta là nói dối hay là nói thật? Khả năng cô ấy không phải là vị hôn thê của Mộc Châu thôi thì sao, chỉ là lừa cậu.”
Cô cảm thấy kiểu nữ nhân nói những lời như vậy với Tống Giảo, căn bản không có khả năng là người mà Mộc Châu sẽ thích.
Mà Mộc Châu, cũng không phải là kiểu người sẽ chịu sự khống chế của gia trưởng, đi cưới một người phụ nữ mà mình không yêu.
Cho nên trong đó chắc chắn có ẩn tình gì đó.
“Tớ…… Tớ có nghĩ tới.” Tống Giảo nhỏ giọng nói: “Nhưng tớ lại đi chất vấn Mộc Châu, chỉ dám lặng lẽ đi theo phiá sau nhìn, sau đó phát hiện cô ấy cùng Mộc Châu vừa nói vừa cười rồi lên cùng một chiếc xe, rõ ràng là quan hệ không tồi.”
Tính cách của cô đúng là nhu nhược, nhưng không ngốc, không có khả năng tin tưởng mấy lời này của cô gái đó.
Nhưng cũng chính tính cách của cô ấy nên cô ấy không có can đảm để yêu cầu đi gặp Mộc Châu để đính chính, rốt cuộc hai người đến bây giờ cũng chưa có quan hệ gì, cô cho rằng bản thân không có quyền gì để đi chất vấn Mộc Châu.
Cho nên, Tống Giảo chỉ có thể lặng lẽ, kết quả liền thấy một màn khiến cô tan nát cõi lòng kia.
“Tớ không muốn làm người phụ nữ phá hoại tình cảm của người khác, cho nên giữa tớ và anh ấy là không có khả năng.” Tống Giảo rũ mắt xuống, vẻ mặt rụt rè lúc này có chút lãnh đạm.
Dù cho hiện tại cô vẫn là thích Mộc Châu thì thế nào?
Người đàn ông này đã có vị hôn thê vậy mà còn dám tới tìm cô, thật ra đã bị cô xếp vào danh sách đen ở dưới đáy lòng rồi.
Chỉ là tính cách của Tống Giảo khiến cô không thể nói gì quá trực tiếp bị tổn thương khi từ chối sự tiếp cận của Mộc Châu, mỗi một lần cự tuyệt đều rất uyển chuyển, lại bị cái người đàn ông trông có vẻ lịch sự, thật ra cường thế bá đạo trở thành gió bên tai, mỗi một lần đều cố ý xem nhẹ sự kháng cự của cô.
“Tiếp theo, tớ chắc chắn sẽ nói thẳng với người ta.”
Lần này mở rộng lòng mình để nói ra cho bạn thân nghe của Tống Giảo cũng đã bắt đầu suy nghĩ cẩn thận lại, cô quyết định không muốn lưu lại một chút mối quan hệ nào nữa, dứt khoát cắt đứt.
"Chờ đã ... cậu chờ tớ một tí."
Tại Tại ngăn lại Tống Giảo đột nhiên ý chí chiến đấu sục sôi, khuyên cô: Trước tiên cậu cứ để tớ hỏi thử một chút, chuyện vị hôn thê đến tột cùng là thật là giả rồi hãy quyết định có nên đá Mộc Châu khỏi thế giới của cậu.”
Không phải Tại Tại thích xen vào chuyện của người khác, mà là cô xác thật nhìn ra được phần chân thành tha thiết của Mộc Châu đối với Tống Giảo, đó căn bản không phải là người có vị hôn thê rồi mới làm vậy.
Cho nên trực giác nói cho cô biết, việc này chắc chắn có hiểu lầm gì đó, không muốn để bạn thân về sau sẽ hối hận, cô không muốn để cô bạn xúc động như vậy,
"Ngươi trước ở chỗ này chờ tớ trở về rồi lại nói."
Tại Tại cường thế mà nhét Tống Giảo ở trong phòng mình, sau đó chạy ra khỏi cửa đi tìm anh cả.
Ninh Hàn và Bạch Hinh không ở Ninh gia.
Sau khi hai người lãnh chứng xong, Ninh Hàn liền lấy danh nghĩa vợ chồng của hai người, mua căn hộ ở cách Ninh gia kia, trang hoàng cải biến thành tổ ấm tình yêu của hai vợ chồng.
Ngày thường hai vợ chồng đều ở bên kia, nhưng vẫn thường xuyên đến đây cọ cơm.
Những người lớn tuổi trong gia đình cũng hiểu rằng vợ chồng trẻ cần có không gian riêng nên không ai có ý kiến phản đối điều này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-608.html.]
Lúc này, Ninh Hàn đang ngồi ở trên sô pha trong phòng khách của nhà mình, cùng với vợ xem TV.
Nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, anh đè vợ đang muốn đứng dậy, đứng dậy ra mở cửa.
Nhìn thấy ngoài cửa là cô em gái nhà mình, cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Chỉ là thấy cô đang thở hồng hộc, có chút nghi hoặc: “Có chuyện gì, sao lại gấp như vậy?”
“Anh cả, anh có số điện thoại của Mộc Châu hay không?” Tại Tại không muốn lòng vòng với anh cả, trực tiếp hỏi.
“Mộc Châu? Có thì có, nhưng em tìm anh ta làm gì?”
“Ai nha anh đừng hỏi nhiều như vậy, trực tiếp cho em là được rồi.” Tại Tại sốt ruột đẩy anh cả vào phòng, giục anh nhanh chân đi lấy số điện thoại hoặc là phương thức liên lạc của Mộc Châu cho cô.
“Rồi rồi rồi, em đừng đẩy anh, hiên tại anh đi tìm ngay cho em được chưa.” Ninh Hàn bị em gái làm cho khó chịu đến mức phải đi lấy số điện thoại cho cô.
Anh cũng không thể nhớ được nhiều số điện thoại , cho nên muốn ghi nhớ phương thức liên hệ với người khác, lại sợ bản thân quên mất, cũng chỉ có thể ghi lại vào trong một quyển sổ nhỏ.
Trong đó Ninh Hàn có ghi lại ba phương thức liên lạc với Mộc Châu.
Một là điện thoại cố định của công ty anh , một là điện thoại nhà của anh, và một là điện thoại di động cá nhân của anh.
Tại Tại không chút khách khí mà lấy hết, lấy xong tờ giấy nhỏ liền chạy.
Cô về đến nhà, còn không quên đi lôi Tống Giảo còn đang bị nhét ở trong phòng mình ra, hai cô gái nhỏ cùng chui vào trong thư phòng, cầm ba số điện thoại lên ấn từng số một.
Cuộc điện thoại đầu tiên của công ty là do người phụ nữ ở quầy lễ tân nhấc máy, cô ấy nói rằng Mộc Châu không có ở công ty.
Số thứ hai không ai tiếp nghe, Mộc Châu khả năng cũng còn không có ở nhà.
Hai người chỉ có thể ôm một tia chờ mong cuối cùng, đánh dãy số cuối cùng, cũng chính là số máy tư nhân của Mộc Châu.
Lần này lại được.
Đối diện vang lên một âm thanh quen thuộc: “Alo, xin chào.”
“……” Không có thanh âm.
Mộc Châu nhíu nhíu mày, đang cho rằng có người gọi sai số, đang định tắt máy, mơ hồ nghe thấy được hai giọng nói của hai cô gái đang tranh chấp với nhau.
“Nếu không chúng ta không hỏi nữa, thật là xấu hổ.”
Anh nghe ra, đây là giọng của Tống Giảo, còn một giọng khác, rất có thể thuộc về em gái của bạn thân.
So với sự khiếp đảm của Tống Giảo, cô có vẻ thực dũng cảm: “Không được! Có hiểu lầm thì phải đi giải quyết chứ, cậu cũng không thể để mơ hồ như vậy rồi kết thúc được?”
Kết thúc?
Trong lòng Mộc Châu rùng mình, anh ta đạp phanh ngay lập tức, đỗ chiếc xe vừa bị trợ lý về ở bên đường, nghiêm giọng nói: “Kiều Kiều, em ở đối diện sao? Tiếp điện thoại đi!”
Cuộc tranh cãi bên kia lập tức im bặt.