Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 607
Cập nhật lúc: 2024-10-26 20:20:44
Lượt xem: 6
Ngược lại cô muốn tránh sang bên cạnh, nhưng đã bị Mộc Châu đột nhiên giơ cánh tay ra chặn đường của cô.
Tức nước vỡ bờ, tuy là con thỏ dịu ngoan nhưng cũng muốn cắn người.
Tống Giảo trừng mắt cả giận nói: “Rốt cuộc anh muốn làm sao?”
Cô tức giận đến mức định giậm chân, nhưng người đàn ông trước mặt vẫn ở đó, bình tĩnh nói: “Anh chỉ muốn hỏi em một câu.”
"Câu gì?”
“Nếu anh thích em, em cũng thích anh, vậy vì sao em mãi không chịu đáp ứng lời tỏ tình của anh?”
Đây chính là nghi hoặc mà Mộc Châu muốn có được câu trả lời nhất.
Anh cho rằng hai người tâm đầu ý hợp, nên đã tỏ tình rất nhiều lần, tuy anh rất tự tin về bản thân nhưng bị từ chối nhiều lần như vậy thì cũng sẽ có chút thất vọng.
Tống Giảo mím môi, nghĩ không muốn nói, nhưng lại thấy nếu bản thân không nói, Mộc Châu chắc chắn sẽ không buông tha cho cô, vẫn là bất đắc dĩ mà mở miệng nói: “Em…… Thân phận giữa hai chúng ta chênh lệch quá lớn, không thích hợp.”
“Sao lại không thích hợp?”
Mộc Châu cau mày, vừa định thảo luận vấn đề này với cô gái nhỏ trước mặt thì bị một giọng nói phía sau cắt ngang.
“Cái kia…… Hai người rửa tay xong chưa? Rửa xong rồi thì có đi vào ăn cơm.”
Là Tại Tại nhận được nhiệm vụ của bà nội, lại đây gọi người.
Cô lay ở ngoài cửa phòng vệ sinh, nghiêng đầu trộm nhìn vào tình cảnh ở bên trong, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, đáy mắt lộ ra chút cảm xúc hưng phấn, hiển nhiên là đang thích xem dramma.
Nhưng là vai chính của vở kịch này, Tống Giảo lại không cảm thấy như vậy.
Cô chỉ cảm thấy xấu hổ, mặt đỏ bừng đến tận cổ, nhanh chóng đẩy Mộc Châu ra, lon ton chạy tới chỗ tại Tại rồi đưa tay kéo cô bạn nhỏ đang hóng chuyện này đi.
“Ai nha, cậu chạy chậm lại một chút nào!”
Tại Tại thất tha thất thểu đi theo phía sau Tống Giảo, thiếu chút nữa thì bị té ngã.
Ý thức được bản thân quá kích động, Tống Giảo vội vàng dừng lại bước chân, áy náy xin lỗi Tại Tại: “Thực sự xin lỗi……”
“Không có việc gì không có việc gì, cậu…… Thôi, chúng ta vẫn nên nhanh đi ăn cơm thôi, bằng không đồ ăn bị lạnh.”
Tại Tại vốn định nói cái gì, nhưng nghĩ dù cho có là bạn bè thân thiết đến cỡ nào đi chăng nữa, thì vẫn không nên nhúng tay vào chuyện tình cảm của người ta, liền thay đổi câu, lỡ như bản thân không phải là tên xem trộm ban nãy.
Trên bàn cơm, không khí so với Tại Tại tưởng tượng còn nhẹ nhàng rất nhiều.
Năm người trẻ tuổi cùng bà cụ Ninh ăn cơm, toàn bộ hành trình đều cùng lão nhân gia nói chuyện dài chuyện ngắn, một bữa cơm ăn đến cả chủ và khách đều vui vẻ.
Sau khi ăn xong, Mộc Châu không lý do lại lưu lại, chỉ có thể cáo từ rời đi.
Trước khi đi anh nhìn Tống Giảo với ánh mặt thật sâu, cảm xúc ẩn chứa trong đó rất phức tạp.
Mặc dù Tại Tại không mở đọc Tâm Thuật, cũng có thể nhìn ra được một ít.
Người này chưa bao giờ có ý định bỏ cuộc, nếu hôm nay không có được câu trả lời như ý, lần sau sẽ tiếp tục.
Tống Giảo tất nhiên là cảm nhận được tầm mắt của đối phương.
Cô rụt cổ, cúi đầu nhìn sang chỗ khác, giả vờ như không nhìn thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-607.html.]
Đám người đi rồi, Tại Tại trước tiên kéo lấy tay của Tống Giảo, lôi kéo cô bạn cùng nhau cộp cộp cộp chạy lên lầu, trốn trong phòng, ấn người lên giường, nghiêm túc tra hỏi cô.
“Nói, nhanh, chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Cùng nhau ở lâu như vậy, Tại Tại sao lại không hiểu được tính cách của Tống Giảo.
Tuy rằng nhìn thì có vẻ tính cách của cô mềm mại dịu dàng như một con cừu nhỏ, nhưng lại rất có chủ kiến, thật sự thích cái gì, cũng sẽ lấy hết can đảm chủ động đi tranh thủ, mà để giống như bây giờ, rõ ràng là thích một người, đối phương cũng thích cô, nhưng cô lại như một con cừu nhỏ rúc đầu một chỗ, c.h.ế.t sống không chịu cho đáp án.
Đừng nói rằng khoảng cách về gia cảnh của hai người quá lớn khiến cô ấy cảm thấy thu mình.
Yêu đương lại không phải kết hôn, chỉ cần hai người thích nhau là được, căn bản không cần phải xem gia thế.
Hơn nữa gia thế của Tống Giảo lại không kém, bản nhân cũng rất ưu tú, sao lại có thể không xứng với Mộc Châu?
Vốn dĩ Tại Tại là không muốn nhúng tay vào chuyện tình cảm của Tống Giảo, nhưng bộ dáng này của cô bạn cũng quá khác thường, không thể không khiến cô nghĩ nhiều.
Cô có đủ mọi lý do để nghi ngờ rằng Tống Giảo đang bị bắt nạt ở một nơi nào đó mà cô không biết?
“Tớ…… Tớ……”
Tống Giảo đột nhiên bị thái độ của Tại Tại cường thế ép hỏi đến không biết làm sao.
Lúc đầu cô định tự mình đối phó với loại tình huống không tốt này, nhưng khi bị ép buộc lần nữa vào lúc này, cô không kìm được nước mắt, nước mắt rơi lã chã.
“Này, cậu đừng khóc mà, thực sự xin lỗi thực sự xin lỗi, tớ sai rồi, tớ không ép hỏi cậu nữa nhứ, đừng khóc được không?”
Tại Tại bị nước mắt của Tống Giảo sợ tới mức tay bị tê rần luôn.
Dưới đáy lòng cô chỉ muốn tát cho bản thân mấy cái, rồi lại luống cuống tay chân mà dỗ dành người, gấp đến mức bản thân cũng sắp khóc tới nơi.
Nhưng cảm xúc của Tống Giảo đã được cô mở ra, căn bản không dừng được, nàng nhịn không được một bên khóc, một bên nói hết những chuyện bị nghẹn khuất ở dưới đáy lòng ra.
“Tớ…… Tớ cũng không nghĩ như vậy, thật là khó chịu……”
“Rốt cuộc làm sao vậy? Ai làm cậu bị ủy khuất, cậu nói rõ cho tớ biết, để tớ đi dạy dỗ cho hắn ta một trận!” Tại Tại cố ý khoa trương nắm tay, làm bộ cô siêu hung dữ.
Nhưng khi kết hợp với khuôn mặt đáng yêu tinh xảo kia của cô lại chỉ làm người ta cảm giác thấy đáng yêu, căn bản không có một chút uy h.i.ế.p nào.
“Phụt!” Tống Giảo nhịn không được bị hành vi của tại Tại làm cho buồn cười.
Sự gián đoạn này cũng khiến tâm trạng cô tốt hơn rất nhiều, cô bắt đầu từ tốn giải thích toàn bộ câu chuyện cho cô nghe.
“Lần trước chúng ta ngoài ý muốn ở trường học ngẫu nhiên gặp được Mộc Châu, sau đó tớ lại gặp được anh ấy vài lần, cậu cũng biết, tớ là sinh viên kiêm chức Ủy ban tuyên truyền anh ấy gần đây đang đàm phán hợp tác với trường của chúng ta, mà lại có chút giao thoa với câu lạc bộ tớ đang tham gia, nên khó tránh khỏi việc tiếp xúc nhiều với anh ấy.”
“Ừm ừm, sau đó đâu?” Tại Tại tò mò hỏi.
“Sau đó cũng không biết từ khi nào, anh ấy sẽ tìm cớ mời tớ đi ra ngoài ăn cơm, ngay từ đầu tớ không muốn có một chút quan hệ nào với anh ấy, cự tuyệt qua vài lần, nhưng số lần nhiều cũng ngượng ngùng, thế nên có đáp ứng một lần, sau một lần đó, có một nữ sinh ăn mặc sang chảnh phú quý tới tìm tớ, nói cô ấy là vị hôn thê của Mộc Châu, hôn sự của hai người đã được trưởng bối định ra, bảo tớ tự ý thức rời khỏi anh ấy.”
Tống Giảo nói chỉ là giản lược.
Trên thực tế nguyên lời nói của đối phương vô cùng khó nghe, hoàn toàn khó nghe.
Thậm chí, cô ta còn mắng cô là hồ ly tinh chuyên đi dụ dỗ hôn phu của người khác, còn trực tiếp mắng chửi Tống Giảo mắng đến mức không chỗ dung thân, hận không thể kiếm lấy một cái khe chui vào, không muốn ra bên ngoài gặp người khác!
Chỉ sợ bạn thân nghe xong sẽ tức giận, cho nên cô không dám nói.
Một lòng sa vào ở chính mình cảm xúc nên Tống Giảo không phát hiện, không để ý thấy tay của Tại Tại khẽ run, tựa như đang kìm lại thứ gì đó.