Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 624
Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:10:34
Lượt xem: 1
Anh thậm chí còn biết, lão nhân chưa bao giờ chạm qua người phụ nữ kia sau khi cưới về, vậy đứa nhỏ từ đâu mà ra?
Chẳng lẽ nói……
Ánh mắt Ninh Hàn đột nhiên trở nên có chút quỷ dị, anh không nhịn được bắt đầu suy đoán về màu sắc của chiếc mũ mà ba ba anh đang đội ở trên đầu, tự nhiên lại có một chút đồng tình với người này.
Nhưng suy nghĩ không đáng tin cậy này vừa mới sinh ra và tồn tại chưa được một giây đã bị chủ nhân của nó đánh nát.
Bởi vì nếu cẩn thận đánh giá lại, thật ra vẫn có thể thấy được vài phần giống với lão nhân từ ngũ quan của Tại Tại.
Đương nhiên, cũng có cả của người phụ nữ kia, vậy tổng kết lại, thật ra Tiểu Tại Tại lớn lên cũng giống ba anh em bọn họ.
Mà cũng đúng, đều là anh em ruột có quan hệ huyết thống, sao có thể không giống được?
Mặc dù đã khẳng định rằng màu mủ của cha mình vẫn còn nguyên vẹn, nhưng tâm trạng của Ninh Hàn không tránh khỏi trở nên tồi tệ vì suy đoán này, và tâm trạng của anh ấy trở nên rất phức tạp khi đối mặt với Tiểu Tại Tại.
Ninh Hàn đương nhiên không có khả năng có bất kỳ ý nghĩ xấu nào về đứa bé hai tuổi, anh không phải kiểu người ti tiện như vậy, nhưng sự u ám đè nén trong lòng không tránh khỏi trào lên, khiến anh lúc này chỉ muốn đi tìm một nơi yên tĩnh để giải tỏa tâm trí không bị cảm xúc tiêu cực lấn át.
Đây chính là biện pháp bình tĩnh tốt nhất mà bác sĩ tâm lý đã dạy cho anh.
Anh chưa kịp hành động, bé gái trước mặt đột nhiên để sát vào anh, giơ cái đầu nhỏ lên, hé miệng: “A……”
Nhanh đút bé ăn đi.
Lại nữa à.
Bát cháo ban nãy mới được có một nửa, Tiểu Tại Tại còn cảm thấy đói cũng là chuyện bình thường.
Ninh Hàn suy nghĩ một chút.
Quên đi, trước tiên vẫn nên đút cho em gái tiện nghi ăn trước đã.
Anh bưng bát lên, một chút một chút, như một cỗ máy cứng nhắc, đút nửa bát cháo còn lại vào bụng Tiểu Tại Tại.
Chờ sau khi đút xong cho bé, anh thuận tiện thu dọn hết bát đĩa trên bàn, đặt vào trong chậu rửa ở trong phòng bếp, chờ trong chốc nữa đi múc nước rửa chén.
Mới vừa đem chén buông, Ninh Hàn chính là cứng đờ.
Anh bắt đầu trầm tư nghĩ lại bản thân có phải bị trọng sinh hỏng đầu rồi hay không, vậy mà lại đối xử với con gái của kẻ thù tốt như vậy.
Vừa đút cơm cho còn rửa bát, trong chốc lát có phải để bé con trèo lên đầu ngồi hay không?
“Anh trai ôm, muốn ôm một cái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-624.html.]
Tiểu Tại Tại lạch cạch lạch cạch bước chân ngắn nhỏ, đi theo phía sau anh cả bé, giương tay nhỏ ra giọng sữa cầu ôm.
“Không ôm.” Ninh Hàn nhíu mày, bày ra một dáng nghiêm túc, ý đồ dùng khí thế dọa lui bé.
Nếu sử dụng dáng vẻ này với người ở công ty làm việc trong kiếp trước của anh, có lẽ sẽ sợ hãi, có khi đùi còn run bần bật.
Ninh Hàn cho rằng nếu lấy chiêu này ra đối phó với Tiểu Tại Tại cũng rất hữu hiệu, trăm triệu không dự đoán được tiểu gia hỏa hoàn toàn miễn dịch với chiêu này.
Bé thậm chí bắt đầu bò lên trên người anh.
Xem dáng vẻ nếu anh không nhận ôm bé, thì bé sẽ tự bò lên, bức cho đến khi Ninh Hàn không thể nhịn được nữa chỉ có thể bất đắc dĩ duỗi tay ra bế bé lên.
Bởi vì anh sợ nếu cứ như vậy tiểu gia hỏa mà ngã xuống thì sẽ bị đau rồi lại khóc.
Trong lòng n.g.ự.c xuất hiện một cục bông mềm mại lại còn mang theo hương sữa vậy mà lại khá thoải mái, nếu như bé không phải là con gái của người phụ nữ đó thì thật tốt.
Ninh Hàn cụp mắt xuống, hơi thở trên người dần trở nên lạnh lẽo.
Sự lạnh lùng này vẫn chưa đạt đến điểm mấu chốt.
Đột nhiên, chụt.
Trên mặt đột nhiên bị một cái gì đó mềm mại đụng phải, anh sửng sốt, mới hậu tri hậu giác ý thức được mình được tiểu gia hỏa trong lồng ngực hôn.
Hôn xong còn không tính, cô bé còn lớn mật duỗi tay ra, đi sờ đỉnh đầu anh.
“Ngoan nha ngoan nha……”
Giọng sữa trẻ con lộ ra vài phần nghiêm túc, bé vụng về học bộ dáng dỗ dành người khác của người lớn, an ủi anh cả đang không vui vẻ.
Chẳng sợ bé căn bản không biết lý do vì sao anh cả bé không vui vẻ.
“Mình thật là……Vậy mà lưu lạc đến bước phải để cho mọt đứa nhỏ an ủi bản thân, mấy năm nay đúng là sống cho chó ăn rồi.”
Ninh Hàn lau mặt, tự giễu cười.
Anh nghĩ thông suốt rồi, mặc kệ người phụ nữ kia có xấu xa ác độc đến đâu, thì cũng không liên quan đến đứa nhỏ này.
Trở lại một đời, anh sẽ bảo vệ các em trai, khiến cho người phụ nữ nhận phải trừng phạt thích đáng, sẽ không chủ động tổn thương đứa nhỏ này.
Rốt cuộc, căn bản con bé không làm sai việc gì cả.
“Anh cả, em gái, chúng ta đã trở lại!”
Cánh cửa sân đang đóng chặt bị đẩy ra, hai người một lớn một nhỏ từ bên ngoài bước vào với bóng dáng vừa quen thuộc vừa có chút xa lạ với Ninh Hàn.