Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 654
Cập nhật lúc: 2024-10-28 11:05:25
Lượt xem: 6
Tiểu Tại Tại sau khi thắng được cánh cửa kia còn tưởng rằng khi bản thân chui ra là có thể nghe thấy được thanh âm của các anh trai, nụ cười trên khuôn mặt của bé tăng lên, giọng sữa đáng yêu tràn ngập sự vui vẻ.
Kết quả lại niềm vui như bị đập tan.
—— trong văn phòng không có người.
Nụ cười trên khuôn mặt của Tiểu Tại Tại dần dần biến mất, ủy khuất nhấp môi nhỏ, hốc mắt đỏ lên, nhưng bé kiên cường nhịn vào, không khóc, ngược lại mở ra hình thức Tiểu Tại Tại tìm anh trai.
Đi xung quang ghế sôfa: “Anh trai?”
Không có.
Khom lưng nhìn xuống dưới gầm bàn làm việc: “Anh trai?”
Không có.
Ở sau màn che nắng, trong bình hoa, trên kệ sách, phía dưới bàn trà, thậm chí còn trong cả cây máy tính……Nhưng nơi có thể tìm Tiểu Tại Tại đều đi tìm, nhưng vẫn không thể thấy được thân ảnh của anh trai.
Bé nhăn mày lại, đột nhiên nhận thấy có gì đó không thích hợp.
Các anh trai…… Không phải vụng trộm sau lưng bé đi ăn kẹo sao?!
Không được đâu!
Có kẹo ăn sao lại bỏ Tiểu Tại Tại một mình rồi đi ăn mảnh được chứ?
Tiểu Tại Tại quay đầu lại, ánh mắt nghiêm túc rơi vào cửa phòng làm việc không khóa, chân nhỏ nhanh chóng chạy đến trước cánh cửa.
Chạy được mấy bước thấy không có ai nói bé chạy loạn.
Dừng lại một chút.
Biểu tình trên mặt bé lập tức sáng.
Tiểu gia hỏa lớn gan lon ton chạy tới, trực tiếp lao ra cửa, thấy định lao ra qua cánh cửa đang mở, một đôi bàn tay to lớn đột nhiên từ bên ngoài đi vào, bế bé lên cao.
Vừa rồi chạy lại quá nhanh, trong lúc cơ thể bị treo lên cao, hai chân nhỏ của Tiểu Tại Tại theo bản năng đá về phía trước.
“Cưng muốn làm gì đi?”
Ninh Hiên kịp thời trở về cùng với anh cả, cử động tay, giơ em gái lên cao hơn so với mặt của bản thân, nghiêm túc hỏi.
Tiểu Tại Tại thật ra không sợ cao, trò chơi mà bé thích nhất là được nâng lên cao, nhưng khi bị người lớn nghiêm túc hỏi như vậy bé theo bản năng nghĩ lại mình đã làm gì sai, tay thịt nhỏ không tự giác được nắm chặt lấy tay áo của Ninh Hiên, khẩn trương đến mức không dám nói lời nào.
Thấy gương mắt nhuyễn manh đáng yêu của tiểu gia hỏa cứng đờ, mắt to chột dạ lại nhút nhát sợ sệt mà nhìn anh, Ninh Hiên không hề cảm thấy mềm lòng, còn ý chí sắt đá nhẹ nhàng quơ bé qua lại, làm bộ hung ác mà đe dọa bé.
“Nói, sao em lại có thể chạy ra từ bên trong, có biết bên ngoài rất nguy hiểm hay không? Bên ngoài có rất nhiều người xấu thích ăn thịt trẻ con, đặc biệt là kiểu như em da thịt mềm mại mịn màng, để cho người nhớ thương, nếu em dám một mình chạy ra bên ngoài, bên người không có người lớn đi theo, sẽ bị bắt ăn luôn!”
Tiểu Tại Tại: “……”
Sao anh ba có thể nói ra mấy lời dỗ trẻ con này vậy?
Dùng đọc Tâm Thuật đọc được tâm tư của Ninh Hiên rõ ràng, Tiểu Tại Tại không vì mấy lời này mà thấy sợ hãi, nhưng bé cũng biết anh ba đang lo lắng cho bé, không khỏi áy náy mà cúi đầu nhỏ xuống, ngoan ngoãn xin lỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-654.html.]
“Thực sự xin lỗi.”
Khi tiểu gia hỏa nói ra bốn chữ này, câu chữ nói rõ ràng rành mạch, chứng tỏ ngày thường bé không hề nói ít.
Ninh Hiên cũng không định so đo việc này, vừa nghe bé xin lỗi, chút cứng rắn trong lòng lập tức trở nên rối tinh rối mù.
Anh ôm Tiểu Tại Tại vào trong lòng ngực, nhẹ nhàng vỗ vào tiểu bảo bối này, nói: “Ngoan ngoãn, về sau nhớ rõ không được một mình chạy ra bên ngoài, lúc này anh ba tạm thời tha cho em.”
“Hắt xì!”
Tiểu Tại Tại bị mùi nước hoa trên người Ninh Hiên ngứa mũi.
Cái tên đàn ông này, ra cửa vậy mà còn xịt nước hoa!
Ninh Hàn về chậm hơn một bước nhíu mày, trực tiếp đi lên ôm em gái ra khỏi em trai, hơn nữa còn cố ý cách xa người này ra.
Còn ra lệnh cưỡng chế: “Hoặc là hiện tại lập tức đi tắm rửa, hoặc là đừng ôm em gái anh!”
Ninh Hiên cúi đầu ngửi thử mùi hương trên cơ thể: “Rõ ràng rất dễ ngửi mà?”
“Hắt xì!” Đáp lại anh chính là một cái hắt xì nữa của Tiểu Tại Tại.
Lúc này Ninh Hàn trực tiếp ôm em gái cách xa em trai đến 8 ngàn 8 trăm 8 chục mét, trực tiếp đi đến bên cửa sổ, hiển nhiên là muốn dùng gió từ cửa sổ thổi vào để xua đi mùi của em trai.
Nếu không phải vì không có máy lọc khí trong văn phòng, anh thậm chí còn muốn mở ra tinh lọc cái thứ khó ngửi này.
Ninh Hiên: “…… Dù hai người có ghét bỏ em cũng không nên biểu hiện rõ ràng như vậy chứ?”
Anh không cần mặt mũi sao?
Câu trả lời của hai anh em nhà này là đồng thời quay đầu ra hướng cửa sổ, trực hiếp hút vài ngụm.
Ninh Hiên: “…… Hừ, hai người chờ đó cho tôi!”
Thả lời tàn nhẫn này ra, anh lập tức quay đầu……
Đi vào phòng tắm của phòng nghỉ để tắm.
“Ơ, cái gì vậy nhỉ?” Anh đẩy cửa phòng nghỉ ra, nhưng đẩy thấy nào cũng không mở được, Ninh Hiên cúi đầu nhìn xuống thì phát hiện một góc chăn bông nhô ra từ khe cửa.
Đây là bằng chứng cho việc Tiểu Tại Tại không hề ngoan ngoãn mà có ý đồ ‘ chạy loạn ’.
Tiểu Tại Tại nhìn thấy bản thân bị phát hiện, lập tức rúc đầu vào trong lồng ngực anh cả, muốn bịt tai trộm chuông.
Chỉ cần bé không nhìn, thì những thứ đó đều không có quan hệ với bé.
Ninh Hàn: “Khụ……”
Ninh Hiên: “Phụt! Ha ha ha……”
Động tác ngây ngốc này của tiểu gia hỏa quá đáng yêu, khiến cho hai anh em nhà này không nhịn được phụt cười.
Nhưng suy nghĩ đến mặt mũi của em gái, Ninh Hàn cố ý nén cười, mà Ninh Hiên thì không hề suy nghĩ vậy, lại cười một cách vô lương tâm.
Sau đó đã bị anh cả lườm cảnh báo.