Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 680
Cập nhật lúc: 2024-10-29 13:39:52
Lượt xem: 5
“Đây, em tự uống nhé.”
Ninh Hiên đưa bình sữa mà dì bảo mẫu đã pha trước rồi đến trước mặt em gái, để tự tiểu gia hỏa ôm bình sữa chụt chụt.
Nhân lúc bé uống sữa, anh nhanh chóng hoàn thành bữa sáng của bản thân, chờ sau khi tiểu gia hỏa uống sữa xong, anh bắt đầu đút cháo cho bé.
Từ một loạt động tác nước chảy mây trôi, thành thạo vô cùng này của anh, có thể thấy được Ninh Hiên ngày thường phải chăm sóc em gái không ít.
【 Thật ấm áp. 】
【 Không ngờ rằng người được gọi là đóa hoa cao lãnh này lại có một mặt ôn nhu như vậy. 】
【 Mị cũng muốn làm em gái của Ninh đạo, phát ra thanh âm khát vọng.jpg】
……
【 Bảo bối thật là đáng yêu mà ! 】
【 Dễ thương quá, muốn trộm. 】
【 Muốn trộm +1, người chị em ở bên trên có muốn tổ chức thành một đội đi trộm không? 】
……
Ăn xong bữa sáng, chính là thời gian thu thập hành lý.
Trong phòng Ninh Hiên.
Trên mặt đất là một chiếc valy được mở ra, Ninh Hiên đang ngồi xổm bên cạnh chiếc va ly, đầu tiên thu dọn hành lý của bản thân, thuận tiện dặn dò em gái: “Tại Tại, những thứ mà em muốn mang thì lấy ra đặt hết vào đây, trong chốc lát anh ba thu giúp em.”
“Dạ~”
Tiểu Tại Tại ôm con gấu trúc gấu bông đứng ở bên cạnh, nghe vậy thì kéo dài tiểu nãi âm đáp lại nói.
Bé chạy lốc cộc đi qua đi lại, chạy tới trong phòng của mỗi người lấy đồ của bé.
Cũng là lúc này khán giả mới phát hiện, thì ra Tiểu Tại Tại cũng không cố định ngủ ở một phòng, có lẽ bé được người nhà thay phiên chăm sóc, cho nên những món đồ thuộc về bé đều được chia ra ở các phòng.
Nhưng mà thật ra Ninh gia cũng chuẩn bị riêng một phòng ngủ rất đáng yêu cho Tiểu Tại Tại, nhưng bé không chịu ngủ một mình, chỉ có thể cải tạo căn phòng đó thành phòng đồ chơi cho bé, những món đồ chơi mà mọi người mua cho bé đều được ném vào trong đó.
“Lạch cạch.”
Một túi kẹo đủ mọi màu sắc bị ném vào trong va ly của Ninh Hiên, vừa ngước mắt lên đã thấy em gái mình tiêu sái bước đi với đôi chân ngắn ngủn.
Một lát sau, lại là mấy tiếng vang khi đồ rơi xuống, lúc này là thạch trái cây, sau đó bánh quy, chocolate, kẹo sữa……
Phàm là những thứ ăn được, tất cả đều được ném ở trước mặt Ninh Hiên.
Ninh Hiên: “……”
“Em không thể đi lấy hai bộ quần áo, ,lại toàn mang đồ ăn vặt, vậy lúc ra ngoài em lấy đồ ăn mặc thay à?” Anh vừa bực mình vừa buồn cười mà nói với em gái.
Tiểu Tại Tại ngẩn ngơ, hai bàn tay nhỏ xoắn suýt vào với nhau, nãi thanh nãi khí nhỏ giọng nói: "Mặc anh trai.”
“Cái gì?”
Thanh âm của bé quá nhỏ, Ninh Hiên không nghe rõ.
“Không mang váy, mặc anh trai!” Tiểu Tại Tại tăng âm lượng lên.
Trong quan niệm của bé, em gái mặc lại đồ của anh trai, rất hợp lý.
Nhà nào trong thôn bọn họ cũng đều như vậy cả, ngay cả nhà bọn họ, nhiều lắm chỉ hơn nhà người khác được một chỗ, quần áo mới hơn so nhà người khác mà thôi, thật ra cuộc sống hàng ngày cũng rất bình thường.
“Đồ của anh lớn như vậy, chỉ cần tùy tiện lấy một bộ thôi là có thể trùm lấy cả người em rồi đó, em làm sao mà mặc được.” Ninh Hiên thuận miệng phun tào một câu, sau đó nhận mệnh mà bò dậy, đi đến trước tủ quần áo của bản thân, lấy hết toàn bộ những quần áo của Tiểu Tại Tại ra ngoài.
“Áo ngủ thì mang theo hai bộ, đồ mặc hàng ngày cũng phải mang theo hai bộ, váy nhỏ cũng hai chiếc, lại thêm hai cái áo khoác, còn có giày, bàn chải đánh răng, dây buộc tóc, kẹp tóc, tã, bình sữa, sữa bột, phấn xoa người cho em bé, sữa dưỡng ẩm……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-680.html.]
Ninh Hiên một bên ngồi xổm trên mặt đất lựa từng bộ một gấp gọn cho vào trong va ly, một bên ngoài miệng lải nhải, sợ quên mất cái gì.
Mà trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả thấy được một màn như vậy, cũng sôi nổi bình luận như pháo đạn.
【 Thật hiền huệ. 】
【 Người gì đây mà vừa đẹp lại vừa đảm đang, Ninh đạo, nói thẳng đi, anh còn việc gì không làm được nữa không? 】
【 Ha ha ha…… Chỉ mang đồ ăn vặt, Bảo Bảo đáng yêu quá, đồ tham ăn nhỏ. 】
……
“Anh trai mang mèo đi, mèo cũng muốn được mang theo!”
Tiểu Tại Tại thấy anh ba đã bỏ lại bé gấu trúc thú bông mà bé yêu thích nhất, vội vàng nhắc nhở anh, sợ anh ba đem ‘ mèo nhỏ ’ bỏ quên mất.
“Thú bông kia nhét vào trong va ly thì tốn không gian lắm, em tự ôm đi.” Ninh Hiên nói.
Gấu trúc thú bông ước chừng lớn bằng Tiểu Tại Tại, tiểu gia hỏa khi ôm nó, cũng không biết là người ôm thú bông hay là thù bông đè người, cho nên khi bé ôm gấu bông lên có chút khó khăn.
Bên cạnh nhiếp ảnh gia còn tưởng rằng Tiểu Tại Tại sẽ nháo.
Không ngờ rằng bé sẽ ngoan ngoãn dang hai tay nhỏ ra, cố gắng hết sức mình ôm chú gấu bông đó lên, nhìn bộ dáng gian nan của bé, tự dưng cảm thấy có sức truyền cảm hứng không thể giải thích được.
【 Thật…… Thật cảm động. 】
【 cố lên Bảo Bảo. 】
【 Thật ngoan. 】
……
Cư dân mạng cũng liên tiếp cổ vũ.
Sau khi sắp xếp hành lý xong, hai anh em liền chuẩn bị xuất phát.
Trước khi ra cửa, Ninh Hiên thay cho em gái một bộ quần áo khác, thay bộ đồ ngủ sói xám xấu xa thành một chiếc váy công chúa màu hồng, còn cho lấy một chiếc kẹp tóc có hình vương niệm kẹp vào tóc cho bé, biến bé thành một cô công chúa nhỏ đáng yêu.
Đáng yêu đến mức khiến ai nhìn vào cũng không nhịn được.
“Anh trai, gét gâu!”
Tiểu Tại Tại vui vẻ bước nhanh đôi chân ngắn nhỏ, chạy về phía trước, còn ở phía sau bé chính là Ninh Hiên lớn kéo theo hai chiếc va ly, dưới nách còn phải kẹp thêm cả một con gấu bông khá to.
“Em chạy chậm một chút, cẩn thận không lại ngã giờ.”
Ninh Hiên nhắm mắt theo đuôi em gái, giống như một kị sỹ bảo vệ cô công chúa nhỏ.
Chỉ là vị kị sỹ này trông cho chút yêu nghiệt như một yêu tinh.
Sau khi nhét hết tất cả hành lý vào trong cốp xe, Ninh Hiên chỉ cầm theo một chiếc túi nhỏ màu hồng, ném vào ghế ngồi, lại quay đầu ôm tiểu gia hỏa đang vung chân vung tay lên cho vào lòng rồi ngồi lên trên xe.
Hai chân chợt lên không trung, Tiểu Tại Tại còn có chút mờ mịt mà đá qua đá lại hai cái.
“Anh trai ngồi xe xe.”
“Là anh trai và Tại Tại cùng nhau ngồi xe.”
Ninh Hiên nghiêng người thắt dây an toàn trên ghế con cho em gái trước khi vòng sang phía bên kia để lên xe.
Trên ghế ngồi trước mặt có một máy quay, đối diện với hai anh em, trong tai nghe truyền đến thanh âm của Từ Hao : “Anh Ninh và em gái nhỏ cùng nhau chào hỏi giới thiệu đi.”
Ninh Hiên thu được mệnh lệnh, thể hiện sự chuyên nghiệp của mình và bắt đầu công việc của ngày hôm nay với một nụ cười.
"Xin chào mọi người, tôi là Ninh Hiên, công việc của tôi là đạo diễn cùng diễn viên, bên cạnh là em gái của tôi, bé tên là Ninh Tại Tại, năm nay hai tuổi rưỡi, Tại Tại, em chào mọi người đi nào?”
“Chào?” Tiểu Tại Tại nghiêng đầu.
“Đúng vậy, em nhìn vào đây này, tưởng tượng đối diện có rất nhiều anh chị và chú cùng với dì.” Ninh Hiên chỉ vào cameras, kiên nhẫn dẫn đường cho em gái.