Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 696
Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:30:17
Lượt xem: 6
Tiểu Tại Tại cầm bình sữa trong tay, trên người mặc một đồ con mèo con, đáng yêu nhất chính là, trên đầu bé còn đeo hai cái tai mèo lông xù màu hồng nhạt có kèm theo một chiếc nơ màu đỏ, phía sau là một cái đuôi mèo nhỏ.
Thoạt nhìn đây chính là một con mèo con đáng yêu còn chưa cai sữa.
Chỉ biết cảm thấy đáng yêu muốn xoa, không có có lấy một chút hung ác của diều hâu nào.
【 Diều hâu đáng yêu nhất quả đất là đây chứ đâu. 】
【 A a a a…… Mèo con thật đáng yêu, mị muốn cắn bé mấy miếng! 】
【 Người trên lầu là hảo hán nguy hiểm nào đó? Thêm tôi vào danh sách muốn cắn mèo con đi nha. 】
……
Đợt thứ hai trò chơi bắt đầu, Tiểu Tại Tại đặt bình sữa xuống một cái ghế nhỏ.
hành động này chứng tỏ, bé chơi nghiêm túc.
“Ba hai một, bắt đầu.”
Khi khẩu hiệu của Trương Tử Tuấn rơi xuống, Tiểu Tại Tại liền giống như một viên đạn nhỏ mà có võ, đột nhiên chuyển động hai chân ngắn nhỏ, đột nhiên lao ra, nhờ vào hình thể nhỏ nhắn có được ưu thế linh hoạt, tránh thoát sự phòng thủ của ' gà mẹ ' Trương Tử Tuấn, vòng đến phía sau bé bắt được Lan Như.
“Bắt được rồi!”
Lan Như bị Tiểu Tại Tại bắt lấy ống tay áo, còn đang ngốc.
Hiển nhiên, ai cũng không dự đoán được, trận này vừa mới bắt đầu, đã nhanh chóng kết thúc như vậy.
Ngay cả khu bình luận cũng không phản ứng kịp.
【 Sao lại thế này? Tui bị đơ rồi. 】
【 Đây là tôi còn không có bắt đầu, cậu cũng đã kết thúc trong truyền thuyết sao? 】
【 Cho nên a, đừng bao giờ xem thường chân ngắn nhỏ, Bé con của chúng ta chân ngắn, nhưng lại có được tốc độ và sự linh hoạt nha! 】
……
Mặc kệ như thế nào, trận này Tiểu Tại Tại thành công bắt được gà con Lan Như, cho nên Lan Như chính diều hâu của vòng tiếp theo.
Lúc này mấy người đổi trình tự.
Trương Tử Tuấn sẽ là gà con đứng ở cuối cùng, Lạc Ngọc thượng vị thành gà mẹ kế nhiệm, Tiểu Tại Tại thì được hai anh trai nhỏ bảo vệ ở giữa.
Trò chơi bắt đầu, mấy bé cưng lại bắt đầu một cuộc chiến ' sinh tồn '.
Mấy người lớn đang chuyên tâm nấu cơm ở bên kia thỉnh thoảng cũng nghe thấy tiếng cười đùa hay là tiếng thét hưng phấn của mấy bé cưng, tò mò mà quay đầu nhìn, không khỏi hiểu ý cười.
Thì ra là mấy bé đang chơi rất vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-696.html.]
Bọn họ yên lặng tăng tốc độ, rất nhanh đã làm được một bàn đồ ăn lớn.
Trương Giai Giai một bên sắp bát đũa một bên gọi các bạn nhỏ ăn cơm: “Ăn cơm thôi, các bạn nhỏ nhanh lại đây ăn cơm nào!”
Đôi tai chuyển động mạnh.
Tiểu Tại Tại đột nhiên quay đầu, nhìn thấy các món ăn hương sắc đầy đủ được bày biện ở trên bàn, không khỏi hút cái mũi, dường như bé có thể ngửi thấy hương thơm của thức ăn, biểu tình trên mặt tức khắc sáng ngời.
Lập tức không rảnh lo cái gì trò chơi với không trò chơi, vội vàng chạy như bay về phiá bàn ăn.
Một bên chạy một bên còn kêu: “Cơm cơm, ăn cơm cơm!”
Tiểu Tại Tại còn nhớ rõ, bà nội bé từng nói qua, ăn cơm không tích cực, suy ra tư tưởng có vấn đề.
Cho nên Tiểu Tại Tại thân là một con người không có vấn đề về tư tưởng, bé ăn phải có thật tích cực.
Còn chưa kịp chạy tới trước cái bàn ăn, nửa đường Tiểu Tại Tại đã bị một đôi bàn tay to thình lình chiu ra bế bé lên.
Con bé thì gấp đến mức thẳng đặng chân nhỏ, tiểu nãi âm run run: “Cơm cơm, muốn ăn cơm cơm, anh trai nhanh ăn cơm cơm.”
“Chốc nữa mọi người mới ăn cơm, còn em thì phải đi rửa tay với anh đã, nhìn cả người em bẩn chưa này.” Ninh Hiên đánh giá trên dưới cô em gái dường như dính cả người bụi bẩn, mặt lộ ra vẻ ghét bỏ.
Bộ đồ mèo con liền thân này của Tiểu Tại Tại có màu hồng phấn đáng yêu, cái màu sắc này vừa đáng yêu lại nghịch ngợm, nhưng có một khuyết điểm, rất dễ bẩn.
Một khi bị dính phải bụi bẩn là có thể nhìn ra ngay lập tức.
Mà ban nãy bé và các cô cậu bạn nhỏ chơi đến mức điên cuồng, trong lúc đó còn không cẩn thận té ngã hai lần, trên mặt đất lăn qua lăn lại, quần áo bị bẩn là chuyện đương nhiên.
Nhưng việc này cũng không đại biểu Ninh Hiên có thể nhẫn.
Cho nên anh trực tiếp xách theo con mèo nhỏ còn đang giãy giụa này đi rửa cho sạch sẽ.
Quần áo tạm thời không đổi được, nhưng rửa gương mặt nhỏ cho bé trước thì được.
Chờ sau khi được anh trai tân trang xong, Tiểu Tại Tại lại thành một chú mèo con đáng yêu xinh đẹp.
Lúc này, bé đang lắc lư đuôi mèo, nhón mũi chân, tay thì lay ở trên mặt bàn, nỗ lực đưa người lên cao, với anh mắt trông mong muốn biết hôm nay mọi người ăn món gì.
Bé quá lùn, thậm trí còn không cao bằng cái bàn.
“Kìa, xem, bên cạnh bàn có một con mèo con kìa.” Trương Giai Giai khẽ chạm và Lan Ỷ, ý bảo cô nhanh xem đi.
Lan Ỷ quay đầu, nhìn thấy sự đáng yêu của tiểu gia hỏa, không khỏi phụt một tiếng cười.
Sau khi cười xong, phát hiện Trương Giai Giai ở bên cạnh đang nhìn cô với vẻ mặt dại ra, cô theo bản năng duỗi tay ra sờ mặt mình, nghi hoặc nói: “Làm sao vậy?”
Là trên mặt cô không cẩn thận dị dính một hạt cơm sao?
“Không…… Không có gì, chỉ là cảm thấy chị Lan thật xinh đẹp a.”
Quên đi, đúng là cô bị sắc đẹp mê hoặc.