Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 701
Cập nhật lúc: 2024-10-30 07:15:45
Lượt xem: 6
Không đợi anh ba nói chuyện, Tiểu Tại Tại cười vui vẻ đưa ra món quà mà bé mua cho anh, còn biết nói chúc phúc: “Chúc anh trai cũng giống như hoa cùng nhau sinh đẹp!”
“Là xinh đẹp.” Ninh Hiên vui vẻ nhưng cũng không quên việc sửa lại cách phát âm cho em gái.
Anh nhận bó hoa, hôn hai cái thật mạnh lên cái má trắng nõn phúng phính của em gái rồi nói: “Cảm ơn Tại Tại, anh trai rất thích món quà này.”
“Hi hi……”
Tiểu Tại Tại che lại khuôn mặt nhỏ, cười thẹn thùng.
Kết quả không chú ý, để con cá treo trên cổ tay dính vào n.g.ự.c Ninh Hiên.
Ninh Hiên phát hiện trước n.g.ự.c có cảm giác ướt lạnh, dường như còn có mùi tanh đâu đây, không nhịn được cúi đầu xuống……
Rất muốn muốn ném em gái đi.
Trong lòng mặc niệm ba lần đây là em gái ruột, không ném được, sau một lúc lâu bình ổn tâm trạng, anh mới ngồi xổm xuống, thả em gái và cá đi.
“Em mua cái gì?”
“Thịt , gà, cá, còn có hoa.” Tiểu Tại Tại đưa từng thứ cho anh trai xem.
Ninh Hiên: “…… Không có rau sao?”
“Có, ở chỗ này.” Bên cạnh Trương Tử Tuấn kịp thời giang hồ cấp cứu: “Vừa rồi em ấy không cầm được nữa nên em mới cầm hộ.”
Im bặt không nhắc tới sự thật Tiểu Tại Tại căn bản là không mua rau.
Ninh Hiên không rõ chân tướng chân thành cảm ơn Trương Tử Tuấn: “Cảm ơn em, Tử Tuấn giỏi quá.”
Trương Giai Giai cũng thuận thế xoa đầu nhỏ của em trai, khen bé một câu: “Không tồi nha tiểu tử.”
“Chị đừng sờ đầu em.”
Trương Tử Tuấn ghét bỏ mà đánh bay bàn tay mới động vào cá của chị gái.
【 hiện trường chị em đánh nhau. 】
【 Anh nhỏ Tử Tuấn thật sự không tồi. 】
【 Bé con động vật ăn thịt không mua rau, ha ha ha……】
……
Cầm đồ ăn em gái mua, Ninh Hiên làm được một bàn ăn phong phú.
Cánh gà chiên Coca, thịt kho tàu, trứng gà xào cà chua, rau xào tỏi, xương hầm củ cải cùng nấm.
Trứng gà và Coca đều là Ninh Hiên cầm mười một tệ còn lại của em gái đi đến cửa hàng tiện lợi gần đây mua, còn mua thêm một lọ sữa chua cho bé, mà bé đang ôm hút.
“Chị Lan ăn cơm .”
Nhìn thấy một bàn đồ ăn phong phú, phản ứng đầu tiên của Tiểu Tại Tại là đi gọi Lan Ỷ ăn cơm.
Bọn họ ở gần nhau, hai ngày này ăn cơm cũng đều cùng nhau ăn, cho nên Tiểu Tại Tại đã quen với việc cùng nhau ăn cơm với hai chị em Lan Ỷ, tới giờ cơm sẽ đi gọi người.
“Được.” Lan Ỷ do dự một chút, lại nhìn thấy một đống rau củ và đồ chơi mà em họ mình mua, rốt cuộc vẫn phải mặt dày mà gật đầu.
Lan Như cầm tác phẩm điều khắc của Lan Ỷ bán được không ít tiền, ước chừng phải hơn một trăm tệ, kết quả một nửa thì bị bé lấy đi mua trái cây, một nửa còn lại ngoại trừ mua cho Lan Ỷ cốc hoạt hình tặng cho chị, còn lại đều mua những món đồ chơi mà bé gái thích cho bản thân.
Khi nhìn thấy mấy thứ này, Lan Ỷ rất muốn chửi người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-701.html.]
Nhưng cô vẫn cố kị Lan Như chỉ là em họ mình, mà không phải em gái ruột, hơn nữa bây giờ còn đang ở dưới máy quay, cho nên chỉ nói mấy câu dạy dỗ đơn giản, còn lại không nói gì khác.
Nhưng mặc dù cô đã tận lực để ở thái độ dịu dàng nhất giáo dục em gái, nhưng Lan Như vẫn bị thái độ này của chị gái dọa suýt nữa thì khóc.
Còn may, bé cũng ý thức được bản thân đã mắc sai lầm, cho nên trước khi ngồi lên bàn ăn, đã chủ động chia sẻ một món đồ chơi của bản thân cho Tiểu Tại Tại: “Em Tại Tại, tặng em món này nè.”
“Đây là cái gì?” Tiểu Tại Tại nhìn chằm chằm vào một món đồ màu hồng với một ngôi sao nhỏ ở trên cùng và một cái gì đó sáng bóng và khó hiểu.
Bé cũng không xem nhiều phim hoạt hình, cho nên cũng không biết cái này là thứ gì.
“Cây gậy ma pháp của tiên nữ.” Lan Như giải thích cho Tiểu Tại Tại, còn hứng thú bừng bừng nói thêm: “Cây gậy ma pháp này của tiên nữ rất kì diệu đó, nó có ma lực……”
“Oa!” Nghe Lan Như nói, Tiểu Tại Tại tức khắc cảm thấy cây gậy ma pháp của tiên nữ này thật thận kì, hai mắt sáng lấp lánh nhìn vào nó: “Nếu em vung cây gậy ma pháp này lên, sẽ khiến hoa màu biến lớn ngay lập tức được không?”
“Hoa màu?” Lan Như từ nhỏ tới bây giờ chỉ sinh sống ở thành thị khó hiểu, không biết đây là thứ gì, nhưng vẫn cường chống trả lời: “Chắc là…… Có thể đi.”
“Thật vậy sao anh trai?”
Tiểu Tại Tại nhìn ra Lan Như không chắc chắn, dứt khoát quay đầu đi tìm người lớn chứng thực.
Ninh Hiên nghĩ: 【 giả. 】
Quên đi, không cần anh trai trả lời, Tiểu Tại Tại đã biết đáp án.
Bé tiếc nuối mà thở dài, nhưng cũng tri kỷ mà không chọc thủng lời nói dối của Lan Như.
Không, thật ra đây không phải là lời nói dối của Lan Như, bé thật sự tin tưởng cây gậy ma pháp này rất thần kì, cho nên chỉ có thể nói đây là đồng thoại của trẻ con mà thôi,
Đáng tiếc Tiểu Tại Tại căn bản không biết đồng thoại là gì, bé vẫn tin tưởng vào hiện thực.
Cho nên bé chỉ coi cây gậy ma pháp này là một món đồ chơi xinh đẹp, nhận lấy từ tay Lan Như: “Cảm ơn chị Như Như.”
Tặng đồ chơi xong, Lan Như có thể cảm nhận rõ ràng, ánh mắt của chị họ nhà mình đã có sự tán thưởng.
Bé biết hành động này là đúng rồi, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm xúc cũng không nặng nề như trước nữa.
Bốn người vẫn vẫn ngồi vào vị trí bàn ăn của khách sạn như trước, ăn một buổi cơm chiều.
Sau khi ăn xong, Lan Ỷ chủ động đứng dậy, lấy đủ hoa quả cho bốn người ăn mà em họ đã mua ra.
Ninh Hiên chọn lấy loại quả tương đối mềm, thích hợp cho trẻ con ăn mới cho em gái ăn, Tiểu Tại Tại ăn trái cây có thể đáng yêu hơn nhiều trong lúc dùng bữa chính, trên cơ bản đút cho bé cái gì thì sẽ ăn cái đó, không có bất kì hành động kén ăn nào.
Vừa ăn trái cây, Ninh Hiên nói chuyện cùng với Lan Ỷ.
Anh phát hiện, Lan Ỷ không chỉ có nhan sắc có thể so sánh được với anh (....), hơn nữa còn chia sẻ quan điểm của mình về nhiều vấn đề liên quan đến quan điểm của ba, nói cách khác, hai người rất hợp nhau.
Điều này khiến hảo cảm của anh với cô càng ngày càng tăng, cũng càng thích nói chuyện phiếm với cô, cho tới thích thú, hai người còn đùa giỡn với nhau, không khác gì người bạn lâu năm
Người lớn có bạn để nói chuyện, trẻ con cũng có bạn để chơi đùa.
Tiểu Tại Tại và lan Như cùng tay nắm tay, xin phép anh trai chị gái, sau đó chạy đi tìm Trương Tử Tuấn và Lạc Ngọc chơi.
Chỗ ở của nhóm Trương Tử Tuấn cách chỗ ở của nhóm Tiểu Tại Tại không tính rất xa, đi đường cũng chỉ mất vài phút, hơn nữa còn có nhiều nhân viên công tác đi theo, cho nên Ninh Hiên và Lan Ỷ cũng không lo lắng, trực tiếp thả cho hai bé đi chơi.
Đây là Tiểu Tại Tại lần đầu tiên đi vào trong ' nhà ' của nhóm Trương Tử Tuấn, không khỏi tò mò mà ngẩng đầu đánh giá một vòng.
Đây là một tòa nhà cũ kĩ, lợp ngói xanh, ngói vàng.
Năm tháng đã ghi thêm rất nhiều dấu ấn cho ngôi nhà này, nhưng nói thật là ngôi nhà vẫn kiên cố, khang trang, không xấu như trong tưởng tượng.
Ít nhất ở trong mắt Tiểu Tại Tại, ngôi nhà này tốt hơn nhiều so với những ngôi nhà của 90% người dân trong làng của họ.
Nhà này còn được xây bằng gạch, hơn nữa nếu trời mưa sẽ không bị dột.