Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 709
Cập nhật lúc: 2024-10-30 08:55:58
Lượt xem: 1
Tiểu Tại Tại cùng với mọi người đồng thời quay đầu lại, liền thấy cháu trai kinh hoàng chạy như bay tới đây, trên đường còn bởi vì chạy quá nhanh, thiếu chút nữa thì bị té, còn hảo anh đã đưa tay kịp thời đỡ lấy tường, lúc này mới không để m.ô.n.g của bản thân bị thương lần thứ ba.
“Làm gì? Sáng sớm tinh mơ đã hấp tấp bộp chộp, không lúc nào trông ổn trọng cả!” Thấy cái đức hạnh này của con trai, Ninh Hàn nhăn mày lại, mở miệng quở trách.
Vừa dứt lời, biểu cảm trên mặt anh biến đổi từ nhíu mày thành vặn vẹo chỉ trong giây lát.
Tiểu Tại Tại theo bản năng mà cúi đầu xuống, nhìn thấy tay của Bạch Hinh giấu bên hông của Ninh Hàn.
Không, là Cửu Âm Bạch Cốt Trảo.
Nhéo mạnh đến múc Ninh Hàn đau đớn chỉ muốn hét ầm lên.
“Anh không thể nói chuyện đàng hoàng với con trai được à?” Bạch Hinh thích nhất là cái bộ dáng cứ gặp con trai là lại mắng người của chồng, nhìn là tức giận.
“Vợ, bọn nhỏ còn đang nhìn đó, chừa lại chút mặt mũi cho anh đi.”
Ninh Hàn chịu đựng đau, nhỏ giọng thương lượng cùng với vợ.
“Chỉ này một lần thôi đấy, không có lần sau đâu.” Bạch Hinh cũng biết phải duy trì uy nghiêm của một người ba cho chồng trước mặt con cái, cho nên dứt khoát buông lỏng tay, nhưng vẫn là thấp giọng cảnh cáo anh: “Nói chuyện đàng hoàng với con trai, đừng động tí là lại mắng chửi người.”
“Biết biết.”
Ninh Hàn bị vợ dạy dỗ cho một trận cuối cùng cũng thành thật, dưới ánh mắt tò mò của con trai và em gái, ra vẻ nghiêm túc mà ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói: “Được rồi, lại đây ăn cơm đi.”
“…… Dạ.”
Còn tưởng rằng ba ba muốn làm gì, Ninh Tử Thư thở dài thất vọng, chỉ có vậy?
Không không không, đây không phải là trọng điểm!
Trọng điểm là em bé trong lòng của mẹ lại có chút quen mắt và... đáng yêu!
Nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của Tiểu Tại Tại, Ninh Tử Thư hưng phấn hỏi ba mẹ: “Xin hỏi nhị vị, đây là bé con nhà chúng ta đúng không?”
“Đúng vậy.” Ninh Hàn dứt khoát lưu loát gật đầu.
Thật ra không cần phải hỏi, chỉ dựa vào diện mạo giống nhau của hai người, là có thể dễ dàng thấy được giữa hai người có quan hệ huyết thống.
Nhưng trên đời này có những người có quan hệ huyết thống, nhưng nhìn giống hệt nhau, vì vậy để an toàn, Ninh Tử Thư vẫn hỏi thêm một câu cho yên lòng.
Mà sau khi nhận được câu trả lời từ ba ba, hai mắt của anh đột nhiên sáng lên như hai cái đèn pha ô tô.
“Vậy……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-709.html.]
“Đừng nghĩ nhiều, đây không phải là thai thứ hai của ba mẹ, là con gái ruột của ông nội con, con nên gọi là dì, nào, gọi người đi.” Bạch Hinh tàn nhẫn đánh vỡ mộng đẹp của con trai.
Ninh Tử Thư hóa đá chỉ trong nháy mắt: “……”
Không! Tôi không muốn tiếp thu hiện thực tàn khốc này!
Mười phút lúc sau, Ninh Tử Thư cuối cùng cũng tiếp thu hiện thực, ghé vào trên bàn cơm, cả người như bao phủ bầu không khí màu đen, uể oải không phấn chấn, đôi mắt to đen có chút tương tự với Tiểu Tại Tại, nhìn thẳng về phía ba mẹ mình, tràn ngập oán giận cùng sự ghét bỏ.
“Ông nội của con còn sinh cho con một dì nhỏ, vậy hai người đâu? Từ khi con ba tuổi tới hiện tại đã muốn em gái, đã mười lăm năm, ngay cả cái phôi thai cũng không thấy! Hai người không thương con nữa à?”
Gân xanh trên trán Ninh Hàn nhảy nhảy.
Nếu không phải vợ còn đang nhìn mình với ánh mắt như hổ rình mồi, anh đã muốn lôi thằng con trai không tử tế này ra tẩn cho một trận rồi.
Thật sự không phải do thái độ của anh lúc nào đối xử với con trai cũng cáu gắt, mà cái tên này thật sự như một con khỉ quậy, ba ngày không leo lên nóc nhà quậy tanh bành thì không chịu được, nếu không có người nghiêm khắc trấn trụ nó, có thể nó còn trèo lên cả bầu trời nữa.
Thật ra đừng nói Ninh Hàn, ngay cả Bạch Hinh nghe thấy lời nói cũng muốn đánh vào m.ô.n.g con trai thêm trận nữa.
Dưới đáy lòng cô âm thầm mặc niệm ba tiếng đây là con ruột, đây là con ruột……
Ngay sau đó mới tâm bình khí hòa mà nói: “Muốn em gái cũng không khó, mẹ con thì bận quá, không rảnh sinh em bé, hơn nữa dù có thai thứ hai, sinh ra cũng không chắc được đó là nam hay nữ, nhưng nên con có thể trông cậy vào hai chú của con, có lẽ hai mợ tương lai của con còn có thể thỏa mãn nguyện vọng nhỏ của con đó, em họ cũng là em gái.”
“Cho nên mợ tương lai của con rơi từ trên trời xuống à?”
Ninh Tử Thư lại hỏi một vấn đề ' gai góc 'tiếp bằng một thái độ chân thành tha thiết.
“……”
Trả lời anh chính là một mảnh trầm mặc.
Ninh tử Thư: “Tốt, con đã hiểu.”
Ước mơ có em gái của mình từ đây lại tan biến.
Nhưng mà không sao hết, anh có thể ôm dì nhỏ trước cho đỡ thèm đã: “Mẹ, con có thể ôm dì nhỏ một chút được không?”
Vốn tưởng rằng mẹ sẽ đồng ý nguyện vọng nhỏ này khi cậu con trai đáng thương liên tiếp chịu phải tổn thương về ước mơ em gái, thì lai nhận được một câu: “Trên người con vừa hôi vừa thối, đừng nên đến gần Tại Tại.”
“Hôi sao?”
Ninh Tử Thư nghi hoặc mà cúi đầu xuống tự ngửi bản thân, ngay sau đó: “Ụa!”
Chính anh còn bị mùi hương trên cơ thể của bản thân làm cho phát gớm.