Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 721
Cập nhật lúc: 2024-10-30 09:35:58
Lượt xem: 3
“Chị xinh đẹp ơi ôm một cái.”
Tiểu Tại Tại khó có khi thấy được một người quen thuộc trong đám người xa lạ, còn là chị xinh đẹp có quan hệ không tồi với bé, lập tức vươn bàn tay thịt ra cầu ôm.
Bé không cầu ôm còn tạm, khi cầu ôm rồi, anh ba lại ghen tị.
“Như thế nào? Là tanh trai bế em không được thoải mái sao?”
“Không có không có, anh trai ôm một cái, thoải mái nắm.” Tiểu Tại Tại phát hiện tình huống không ổn, vội vàng xoay người ôm cổ anh trai để trấn an, còn hôn một cái vào má anh trai.
Đột nhiên được em gái hôn, trong lòng Ninh Hiên mềm nhũn, biểu tình ghen chua lập tức tan biến.
“Được rồi, anh chỉ nói đùa với em mà thôi.”
Anh đưa em gái về phía Lan Ỷ, để tiểu gia hỏa có thể thuận lợi chuyển dời vào trong lòng của Lan Ỷ.
Lan Ỷ đỡ được Tiểu Tại Tại, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, phía dưới liền lại truyền đến giọng trẻ con: “Chị ơi, ôm em một cái.”
Được rồi, lúc này đến phiên bé Lan Như ghen tị.
Hôm nay chị họ còn chưa ôm bé đâu, sao lại có bạn nhỏ khác đoạt mất rồi.
Đương nhiên, Lan Như không định cạnh tranh tính toán cùng với Tiểu Tại Tại, bởi vì Lan Ỷ hoàn toàn dư sức khi mỗi tay ôm bé một bé.
Hai cái tiểu gia hỏa thuận lợi gặp mặt trong lòng chị xinh đẹp, còn vui vẻ bắt tay chào hỏi nhau.
“Em Tại Tại.”
“Chị Như Như.”
“Nếu không thì để tôi ôm một bé đi.” Ninh Hiên nhìn Lan Ỷ mỗi tay ôm một bé, tuy rằng rất vững chắc, nhưng vẫn sợ cô sẽ cảm thấy nặng.
“Không cần, tôi ôm được.”
Vừa lúc lúc này, nhân viên công tác tới thông báo rằng có thể chụp ảnh được rồi.
Lan Ỷ vẫn giữ tư thế mỗi tay một bé ôm đi, còn chưa kịp mở miệng hỏi nhiếp ảnh gia nên tạo tư thế gì, chỉ nghe răng rắc một tiếng, ánh đèn flash sáng lên, bức ảnh đầu tiên của ngày hôm nay cứ thế mà ra lò.
“……”
Kế tiếp công việc chụp ảnh được tiến hành một cách thuận lợi.
Không đề cập tới Trương Giai Giai Lạc Ngô đã có thời quen chụp ảnh, ngay cả bản thân Lan Ỷ có ý chí trước màn ảnh cũng rất mạnh mẽ, có thể dưới sự chỉ huy của nhiếp ảnh gia bay ra muôn vàn tư thế.
Trong lúc nhất thời trong studio chỉ có thẻ nhìn thấy ánh đèn flash liên tiếp sáng lên còn có cả những câu khen ngợi của nhiếp ảnh gia.
“Đúng, chính là như vậy, đừng nhúc nhích, quá hoàn mỹ!”
……
Đến phiên nhóm của Tiểu Tại Tại chụp ảnh đơn.
Ninh Hiên ôm em gái đến chính giữa sân khấu, trong tay cầm một cây kẹo que, để ở trước mắt em gái dụ hoặc lắc lư hai cái.
“Tại Tại, xem, cái này là cái gì?”
“Kẹo que!” Cả người Tiểu Tại Tại phát sáng.
“Đúng vậy, kẹo que, vậy em chạy tới lấy được không?” Ninh Hiên lui về sau hai bước, dẫn đường để em gái chạy tới.
Tiểu Tại Tại thấy kẹo thì sáng mắt, chạy thật nhanh qua, kết quả phanh lại không kịp, khiến cho cả người đ.â.m vào trong lòng anh trai, được anh đưa tay xuống kẹp nách bế lên thật cao.
Tức khắc, tiếng cười thanh thúy vang lên từ trong studio.
Trong lúc giao lưu nồng nhiệt giữa hai anh em, nhiếp ảnh gia đã nhanh tay bấm máy và chụp được vô số tấm hình.
Cuối cùng là đến lúc chụp ảnh đại đoàn thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-721.html.]
Đúng như Ninh Hiên nói, khi chụpj ảnh như thế này thì mọi người phải thay đồ theo phong cách đồng nhất, như vậy khi phát hành poster mới không bị CHÊ.
Bốn tổ khách quý cũng không cần làm gì, chỉ cần ở trước máy ảnh, có thể ôm em trai em gái, hoặc là nắm bọn họ, đồng loạt lộ ra nụ cười tươi tắn là được rồi.
Sau một hồi vất vả mới xong nhiệm vụ của buổi sáng, Tiểu Tại Tại đã mệt mỏi.
Bé ghé vào đầu vai của anh trai, mí mắt mơ màng rũ xuống, rõ ràng là sắp ngủ, nhưng Ninh Hiên sẽ không để cô ngủ bây giờ.
Anh run run bả vai, khiến em gái tỉnh lại.
“Tại Tại đừng ngủ nữa, chúng ta đi ăn cơm xong rồi ngủ tiếp có được không nào?”
“Sữa, muốn sữa……” Tiểu Tại Tại rầm rì nói thầm, khóe mắt lộ ra giọt lệ, đã biểu hiện bé thật sự rất buồn ngủ.
“Được được, chúng ta đi pha sữa rồi uống nha, Tại Tại không khóc nào.”
Ninh Hiên một bên dỗ dành em gái, một bên đi đến bên người trợ lý, nhận lấy cái cặp màu hồng trên tay trợ lý, đưa tay lấy ra bình giữ nhiệt bên trong đựng nước ấm, còn có bình sữa, và hộp sữa bột.
Hộp sữa bộ này có dung tích khá nhỏ, trong hộp miễn cưỡng lắm mới có thể nhét được khoảng hai quả Thánh Nữ, nhưng dùng để tạo thành sữa hộp mang đi thì rất tiện, mỗi một hộp chính dùng cho một ngày, không cần lại phải ôm một bình sữa hộp to đi tới đi lui, rất tiện cho việc mang theo ra ngoài.
Ninh Hiên rất nhanh đã pha sữa xong cho em gái, đưa cho Tiểu Tại Tại để bé tự dùng hai tay cầm lấy rồi uống.
Có sữa bò trấn an, bé có tinh thần một ít, cảm xúc cũng đã rõ ràng ổn định rất nhiều.
Thấy thế, Ninh Hiên lại lấy di động ra, gọi điện thoại cho anh hai.
Bên kia rất nhanh đã nhấc máy.
“Có việc?”
“Nhìn xem đây là ai?” Những lời này của Ninh Hiên là nói cho cục thịt nhỏ trong lòng nghe.
Tiểu Tại Tại nghe tiếng thì ngước mắt lên, lập tức nhìn thấy gương mặt tuấn tú của anh hai, tức khắc vui sướng: “Anh hai.”
Miệng bé vẫn ngậm núm v.ú giả trong miệng nên khi nói ra có chút ngọng nghịu.
Thấy em gái, thần sắc Ninh Hàng tức khắc nhu hòa rất nhiều: “Tại Tại vừa mới khóc nhè sao? Sao mắt lại đỏ lên như vậy?”
“Không khóc, Tại Tại không khóc.”
Tiểu Tại Tại vội vàng biện giải cho chính mình, bé chỉ là do buồn ngủ nên mới chảy nước mắt mà thôi, đây đâu phải khóc.
Nhưng Ninh Hàng cũng mặc kệ bé là đã đã khóc, vẫn là còn không có bắt đầu khóc, lập tức dỗ dành nói: “Tại Tại ngoan ngoãn nhé, chờ anh hai tu dưỡng một đoạn thời gian nữa, sau đó đưa em đi chơi công viên giải trí được không?”
“Công viên giải trí!”
Tiểu Tại Tại đột nhiên hét lên kinh ngạc, hiển nhiên bé vẫn còn nhớ niềm vui khi anh ba đưa bé đến công viên giải trí dành cho trẻ em lần trước.
Hơn nữa, anh ba còn nói cho nàng, lúc đó không phải là công viên giải trí dành cho trẻ con thật sự, mà là một công viên giải trí thực sự quy mô lớn, có thể bao phủ diện tích còn lớn hơn cả thôn của bọn họ.
Không biết công viên giải trí sẽ lớn đến mức nào, nhưng điều đó không ngăn cản Tại Tại bắt đầu chờ mong về chuyến đi chơi này.
Có anh hai giúp dỗ dành em gái, Ninh Hiên hiển nhiên nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Chờ bọn họ ăn xong cơm trưa, sau đó nghỉ ngơi ở phòng nghỉ mà tổ tiết mục an bài cho từng người, liền bắt đầu công việc của buổi chiều.
—— ca hát.
Ca hát đối Ninh Hiên tới nói không xem như cái quá lớn khiêu chiến, đặc biệt là xướng loại này không cần cái gì quá yêu cầu cao độ âm nhạc kỹ xảo thân tử tiết mục chủ đề khúc.
Tuy rằng anh không xuất thân từ trong học viện âm nhạc chính quy, nhưng tốt xấu gì cũng là người biết về âm nhạc, hiểu về ngũ âm, thậm chí trước kia vì yêu cầu phải đóng phim, đã đi theo giáo viên chuyên về thanh nhạc học mấy ngày, cho nên việc ca hát tạm thời coi như là có thể.
Vấn đề của hiện tại là dạy em gái học hát như thế nào.
“Tại Tại nào, bắt đầu đọc theo anh ba nha.”
Sau một lúc tự hỏi, Ninh Hiên quyết định trước tiên để Tiểu Tại Tại nhớ kỹ ca từ, cái này thì không có gì khó khăn, tiểu gia hỏa cũng chỉ có việc học thuộc mấy chữ mà thôi.
mà việc khó nhất là để làm sao tiểu gia hỏa có thế hát lên được những ca từ này.