Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 730
Cập nhật lúc: 2024-10-30 09:38:13
Lượt xem: 2
Có thể vì tò mò hoặc vì suy nghĩ không rõ khác, cuối cùng Bạch Hinh đã không ở lại nhà ăn cơm, mà kêu bảo mẫu nấu nướng rồi đóng gói đồ lại, để cô mang tới công ty của chồng.
Nói thật, khi nghe Ninh Hàn đột nhiên xin lỗi và thổ lộ, thực sự khiến cảm xúc của Bạch Hinh chấn động.
Thế cho nên khi mở hộp giữ nhiệt ra cô đã không chú ý, không cẩn thận để phần nước nóng hấp hơi trên nắp hộ chảy xuống tay.
“Tê!” Cô thu tay lại theo phản xạ tự nhiên, còn chưa kịp xem, tay đã bị người ta nắm lấy.
“Bỏng? Để anh nhìn thử xem!”
Ninh Hàn khẩn trương nhìn thoáng qua vết bỏng trên tay vợ, sau đó lôi kéo tay cô đứng dậy, đi vào trong phòng vệ sinh xả nước lạnh.
“Nếu bị bỏng là phải lập tức xả nước lạnh, phải xả liên tục hai mươi phút trở lên, như vậy có thể ức chế việc phồng lên.”
“Chỉ là một vết bổng nho nhỏ, không nghiêm trọng như vậy.”
Bạch Hinh cảm thấy người đàn ông này có chút chuyện bé xé ra to, nhưng không thể không thừa nhận,được người khác quan tâm, thật ra cô rất hưởng thụ.
Ninh Hàn mím môi, khuôn mặt điển trai trưởng thành nhăn lại: “Đây không phải là vết thương nhỏ.”
Ít nhất ở trong lòng anh thì không phải.
Thấy thế, Bạch Hinh cũng không muốn cùng anh cãi cọ.
Hai vợ chồng đã sống với nhau hai mươi năm, thật ra cô đã thiếu đi rất nhiều…… dục vọng muốn cãi cọ với anh.
Có thể là do mệt mỏi, cũng có thể là do phiền, dù sao vào rất nhiều thời điểm, cô không muốn nói chuyện với anh, dù sao vợ chồng đã ít ở bên nhau, thời gian có thể cùng nhau nói chuyện thật ra ít đến đáng thương.
Hai mươi phút dường như trôi qua rất lâu, dài lâu đến mức khiến Bạch Hinh đều bắt đầu thất thần.
Tâm trí cô quay cuồng cho đến khi cô nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông.
“Chờ sau khi Tử Thu tốt nghiệp đại học, anh sẽ kêu thằng bé tới công ty thực tập, sau đó từng chút một giao việc cho con làm, thoạt nhìn nó có tính tình khiêu thoát thực không đàng hoàng, thật ra rất thông minh, làm việc cũng cẩn thận, chỉ cần rèn luyện thằng bé mấy năm, khẳng định có thể trưởng thành một người thừa kế ưu tú.”
Bạch Hinh không biết chồng đột nhiên nói cái này với cô làm gì.
Bọn họ cũng chỉ có một người con, gia nghiệp để cho thằng bé kế thừa cũng là điều hiển nhiên, chỉ là……
“Có thể quá sớm hay không?”
“Không còn sớm.” Ninh Hàn ghé mắt, nhìn vợ với ánh mắt sâu xa: “Anh muốn được giải thoát khỏi công việc rồi, dành ra thật nhiều thời gian ở bên em.”
Trước kia là do anh vội vàng công việc nên không có thời gian dành cho gia đình, nhưng về sau sẽ không.
“Anh không cần phải như vậy, quan hệ giữ hai ta biến thành như ngày hôm nay, thật ra không phải là mỗi anh sai.”
Bạch Hinh thừa nhận, cuộc hôn nhân này của bọn họ biến thành như vậy, bản thân cũng có trách nghiệm, cũng không toàn trách Ninh Hàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-730.html.]
Thật ra anh cũng đã…… Nỗ lực làm rất tốt rồi.
Bàn tay còn lại không bị bỏng vô thức sờ lên trán Ninh Hàn, khéo léo xoa bóp cho anh vài cái, trong giọng nói quan tâm có chút ngập ngừng: "Gần đây anh......có đau đầu không?"
Ninh Hàn bị chứng đau nửa đầu do thần kinh.
Thường thường sẽ phát tác, mỗi lần đều sẽ tra tấn anh đến mức không chịu nổi.
Đây không phải là bệnh xấu gì, điều quan trọng nhất là ảnh hưởng từ tâm lý, và nguyên nhân xuất phát từ nỗi ám ảnh tuổi thơ của anh.
Bạch Hinh biết chuyện này, cũng đã từng cố gắng giúp anh giảm bớt, đáng tiếc hiệu quả cực nhỏ.
Nhưng gần đây, cô đã không thấy anh phát bệnh nữa.
“Không đau.” Ninh Hàn nói: “Từ sau khi Tại Tại tới, anh đã không thấy đau nữa.”
Bệnh của thời thơ ấu, cần phải dùng chính thuốc từ thời thơ ấu.
“Anh ơi?” Nghe thấy anh cả đang nhắc tới tên mình, Tiểu Tại Tại đang sì sụp ăn cháo bào ngư ngẩng đầu lên.
“Không kêu êm, tiếp tục ăn cơm đi.”
Ninh Hàn dò ra nửa đầu từ trong phòng vệ sinh nói.
“Ầu.” Tiểu Tại Tại cúi đầu, tiếp tục nghiêm túc cháo.
Mà bên kia Ninh Hàn lùi về đầu đi có chút bất đắc dĩ nhìn xuống người vợ đang cười nghiêng ngả ghế vào lòng mình: “Buồn cười như vậy sao?”
“Thực sự xin lỗi, em nhịn không được, ha ha ha…… Tại Tại quá đáng yêu, khiến em rất muốn sinh thêm cô con gái.”
“Vậy sinh.”
Bạch Hinh đưa cho người đàn ông một ánh mắt xem thường: “Không rảnh, không sinh.”
Bọn họ hiện tại còn đánh nháo ly hôn đó, kết quả nháo nháo thì thành nói về việc sinh đứa thứ hai, thích hợp à?
Thật tra không phải cố kị vợ đã đến tuổi này, cái tuổi đối với sản phụ rất nguy hiểm thì Ninh Hàn đặc biệt muốn nói thêm một câu ‘ thích hợp ’, dường như người sinh không phải là anh.
Đương nhiên, mặc dù Bạch Hinh đồng ý sinh, Ninh Hàn có lẽ cũng không đồng ý.
Vẫn là cái kia nguyên nhân, quá nguy hiểm.
Anh luyến tiếc để vợ mạo hiểm.
Xả nước lạnh xong, Ninh Hàn lại lôi Bạch Hinh ngồi xuống ghế sôfa, còn bản thân thì đi lấy hòm thuốc, lấy ra thuốc trị bỏng từ bên trong.
Tiểu Tại Tại đã ăn no, lúc này đang ở bên người Bạch Hinh bên kia, phồng má trợn mắt thổi lên vết thương kia.
“Phù phù, đau ơi ba đi nào.”