Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 99
Cập nhật lúc: 2024-09-10 08:04:33
Lượt xem: 43
Những người còn lại là các giám đốc khác và các lãnh đạo khác của các ban ngành khác nhau.
Nhóm giám đốc nhìn Ninh Viễn Hàng ánh mắt rất phức tạp, tuy nói không tính là đối địch, nhưng cũng không phải rất hòa thuận.
Ninh Viễn Hàng biết rõ điều này.
Anh là quân nhân giải ngũ chuyển nghề, còn là cấp bậc giám đốc, đây là vị trí mà cả đời không mấy ai leo lên được, trong mắt những người đồng nghiệp đó, anh là người đi cửa sau. .
Không chỉ như vậy.
Ninh Viễn Hàng thầm nói trong lòng.
Trước khi trở về, lão lãnh đão đã nói cho anh biết mấu chốt, anh được giao chức vụ này, thứ nhất có yếu tố là có lão đạo cố gắng tranh giành cho anh, thứ hai là anh đã có địa vị cao trong quân đội, vừa rồi cũng có những đóng góp lớn, vừa được đặc cách, và ba là về ...
Phía trên cố ý cho anh tiếp nhận chức vị phó xưởng trưởng xưởng máy móc.
Phó xưởng trưởng Lâm tuổi lớn, hai năm nữa là phải về hưu, mà sau khi ông về hưu, mặc dù có thể đem công tác nhường cho tiểu bối trong nhà, cũng không có khả năng đưa người mới lên làm phó xưởng trưởng.
Tất cả những người mới đến đều phải xuất phát điểm từ dưới lên, nhiều lắm là bởi vì có phó xưởng trưởng Lâm tình cảm, hậu bối của ông sẽ có một công việc và con đường thăng tiến trong nhà máy suôn sẻ hơn những người khác.
Vì vậy, vị trí phó xưởng trưởng còn trống phải có người lấp.
Nhưng không thể để người dưới thăng được.
Dù gì đây cũng là doanh nghiệp nhà nước, nhà nước nắm quyền kiểm soát tuyệt đối, hơn nữa xí nghiệp máy móc là đầu tàu trong ngành công nghiệp nặng và là một trong những trụ cột quan trọng của nền kinh tế trong nước.
Vì vậy, để đảm bảo ổn định quyền lợi của từng xí nghiệp máy móc, bên trên nhất định sẽ cử người xuống chiếm một vị trí lãnh đạo nhất định.
Ninh Viễn Hàng chính là người được phái tới xưởng máy móc Tiểu Hồng Kỳ.
Vai trò của anh, ngoài việc giúp xây dựng nhà máy và đóng góp cho đất nước theo một cách khác, còn là giám sát các nhà lãnh đạo nhà máy khác.
Đề phòng một số người khi ngồi ở vị trí cao sẽ làm giàu vào túi cá nhân và tham ô tài sản của nhà nước.
Ninh Viễn Hàng được vợ chồng xưởng trưởng Lưu nhiệt tình mà mời đến phòng họp nói chuyện.
Thực ra họ cũng không nói gì nhiều, chỉ nói mấy câu như chào mừng, động viên anh cố gắng trong thời gian tới, nhân tiện an ủi vết thương ở chân và quan tâm đến thể trạng của anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-99.html.]
“Giám đốc Ninh à, đồng chí cứ yên tâm, tình huống của anh chúng ta hiểu, trong chốc lát tôi sẽ cho Uông Chí đưa cậu đi xử lí thủ tục nhận chức, liền cho phê giấy xin phép nghỉ cho cậu, một tháng có đủ hay không? Không đủ cậu lại tới đây tôi phê thêm cho cậu.”
Kỳ thật đối với Ninh Viễn Hàng, Lưu Hải Khải rất kính nể.
Những người lính bảo vệ ngôi nhà và đất nước của họ nên được tôn trọng ở bất cứ nơi đâu họ đi đến.
Cho nên đối với việc nhận chức của anh, thái độ của ông không giống những người khác cảnh giác cùng không cam lòng như vậy, ngược lại tiếp thu tốt đẹp.
Thậm chí ông còn còn nguyện ý nghiêm túc khảo sát đối phương, nếu anh có khả năng, đến lúc đó Lưu Hải Khải cũng nguyện ý đem một ít chuyện quan trọng của nhà máy giao thác cho anh.
Nhưng đây là những việc trong tương lai, chưa kể đến hiện tại.
“Không cần.” Nghe thấy Lưu xưởng trưởng phải phê cho một tháng nghỉ ngơi, Ninh Viễn Hàng trực tiếp cự tuyệt nói: “Một tháng quá dài, trì hoãn công tác, chỉ cần ngài phê chuẩn cho tôi hai tuần nghỉ ngơi là đủ rồi.”
Bất luận hai tuần sau anh có thể hay không khôi phục có thể hành động cơ bản được hay không, anh sẽ kiên trì tới đi làm.
Rốt cuộc phía trên an bài anh chuyển chức là tới công tác, không phải tới nghỉ phép.
Gặp người kiên trì, Lưu Hải Khải cũng không khuyên, trực tiếp gật đầu đáp: “được thôi, cậu trước tiên đi theo Tiểu Vương đến phòng nhân sự bên cạnh làm thủ tục gia nhập, tôi sẽ viết phiếu giả cho cậu. Nhớ quay lại lấy sau khi làm xong thủ tục.”
Trong xưởng có quy định, phải đích thân giám đốc nhà máy phải duyệt cho kỳ nghỉ kéo dài hơn một tuần.
“Tốt, cảm ơn ngài.”
Ninh Viễn Hàng lễ phép nói cảm ơn, sau đó cùng vợ đẩy anh sang phòng nhân sự bên cạnh làm thủ tục nhận chức.
Thủ tục nhập chức kỳ thật rất đơn giản.
Đầu tiên nộp giấy chứng nhận nhân thân và các tài liệu khác mà anh ta mang theo, sau đó điền vào một mẫu đơn đăng ký nhập cảnh cơ bản, tiếp đó đợi nhân viên của bộ phận nhân sự lấy giấy phép lao động cho anh ta.
Giấy công nhận thân phận là một tấm bìa cứng nhỏ.
Phía trên viết tay tên Ninh Viễn Hàng, tiếp đó là chức vụ mà Ninh Viễn Hàng sẽ nhận chức khi bắt đầu làm việc ở xưởng.
Tuy nhiên, sau khi nhìn xung quanh một lúc, Tô Hân Nghiên nhận ra rằng bây giờ không có nơi nào để chụp ảnh chứng minh thư, thậm chí hai người họ còn không dán ảnh vào giấy đăng ký kết hôn.
“Về em làm một cái túi ở áo của anh, cho anh đeo dễ dàng hơn.” Tô Hân Nghiên nói.
“Tốt.” Ninh Viễn Hàng ôn nhu mà cười nói.