Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 174
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:15:48
Lượt xem: 63
Diệp Mạn Tinh mặc một chiếc áo khoác màu xanh lá cây, một thân áo sơ mi màu đỏ cùng màu, quần đen đi ra ngoài, giống như đình đình ngọc lập ở nơi nào.
Ngũ quan tinh xảo xinh đẹp kia, con ngươi thủy nhuận tựa như giọt sương trên lá sen tháng sáu, thật sự quá xinh đẹp.
Không biết ai đỏ mặt kêu một câu: "Chị dâu thì ra xinh đẹp như vậy, cùng anh ba quá xứng đôi, là tên đáng c.h.ế.t nào nói chị dâu là bày mưu để gả vào?"
Đặc biệt, chỉ có dung mạo này của chị dâu, cũng chỉ có anh ba mới xứng đôi được.
Vốn mọi người trước kia còn có nhiều lời đồn đãi hiểu lâm với Diệp Mạn Tình, lúc này mới phảng phất như lần đầu tiên nhận ra chị dâu này, ai biết lân đầu tiên gặp, liên bị mỹ mạo này đánh ập.
Đương nhiên cũng có vợ của những tên nhóc này nhìn thấy ngũ quan xinh đẹp của Diệp Mạn Tình, chua xót nói: "Bộ dạng xinh đẹp, không nhất định sẽ được anh Văn Cảnh thích. "
"Rất nhiều cô gái xinh đẹp cũng thích anh ba, cũng chưa từng thấy anh ba tiếp nhận, còn không phải dùng thủ đoạn đặc thù gả vào."
Không ăn được bồ đào nói bồ đào chua, nói không phải là như vậy.
"Chị dâu."
Ai biết lúc này thân ảnh lớn của chú út bỗng nhiên đi tới, trong tay ôm hai cái túi thật lớn, còn mang một gốc cây nhỏ tới.
Tống Văn Lâm mặt đây hồng quang nói: "Chị dâu, chị đến xem một chút, đây có phải là cành đào chị muốn không? Anh em tối qua lên núi để tìm cho chị đấy. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-174.html.]
DTV
Lúc cậu nói chuyện, giọng nói còn đây khó tin: "Em tìm cành đào lâu như vậy mà không tìm thấy, anh em lại tìm được, còn hái rất nhiều mận chua cho chị, cùng rất nhiều hoa sơn trà."
Các mấy chị vợ bị vả vào mặt: ..., Cái này có gì hiếm lạ chứ? Nhưng tại sao các cô lại chua xót như vậy!
Các cô hiếm thấy muốn chết, muốn chồng các cô cũng có thể đối với các dô như vậy, vậy phải hạnh phúc khoe khoang vài năm.
Đột nhiên bị nhét một cành đào Diệp Mạn Tinh: ...?
Cho nên nam chủ tối hôm qua cả đêm không ngủ, thật sự là đi bắt lợn rừng, đi hái mận chua cho cô, hái trà hoa, còn tìm cành đào cho cô?
Nhớ đến tính khí của nam chính, tính khí lại lạnh như băng của anh, cô khó mà liên tưởng được anh đã làm gì với người này.
"Cảm ơn mọi người."
Giọng nói của cô rất mềm mại và ngọt ngào, khi cô nói những lời này, cũng làm cho không ít thanh niên trẻ yêu mến anh ba Tống đều phải đỏ mặt, vì họ muốn dành những điều tốt nhất cho chị dâu của mình.
Dù sao heo rừng này cũng là do anh ba giết, không cho vợ ăn thì ai ăn đây?
Cô cúi đầu nhìn xuống cành đào trước mặt, nhìn thật sự rất chăm chú, dưới gốc lộ ra những sợi rễ, những
sợi rễ dính đây đất đen, cả cành đào to bằng ngón tay cái, cao khoảng bốn, năm phân, trên đó còn có những chiếc lá màu xanh biếc. Đây là một cành đào thực dễ chăm sóc, có thể thấy người tìm được cành đào này đã đặt rất nhiều tâm tư vào nó.
Cô chạm vào cành đào, cành đào vừa được nhổ ra còn hơi choáng váng bỗng như uống phải thuốc kích thích, đồng loạt mọc ra mấy chiếc lá, hiển nhiên rất thích cô.