Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 194
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:16:19
Lượt xem: 73
“Nhưng chúng ta không có cửa thị trường chợ đen nên không bán được nhiều như vậy, mà Linh Chi phải trên trăm năm tuổi mới là đồ tốt nhất."
Diệp Mạn Tinh sửng sốt, bọn họ không có cách vào chợ đen nhưng anh hai của cô chắc chắn sẽ có.
Nhưng mà Linh Chi và Thiết Bì Thạch Hộc có tác dụng tốt hơn khi ở trên tay hoa đào tinh, người khác không thể biến Linh Chi ba trăm năm thành năm trăm năm trở lên nhưng hoa đào tinh lại có thể mà?
Những Thiết Bì Thạch Hộc và Linh Chi này đến tay cô có lẽ cũng có thể bán được hơn 2000 đồng tiền.
Trước kia, những thứ này đều không được hoa đào tinh để vào mắt nhưng hiện tại cô lại cảm thấy cần phải thu thập một chút rồi để vào trong không gian.
“Cha mẹ có biết không?"
Tống Văn Lâm hỏi Diệp Mạn Tình muốn giữ lại cái gì? Khi nghe cô hỏi vậy thì lại nói: “Chị dâu, cha đã biết rồi, cha bảo chị cứ chọn trước, còn hỏi có thể dùng cho chú Diệp không?"
“Chỉ cần chỉ có thể vui vẻ, cho chị hết những thú này cũng không sao cả, anh của em nói anh ấy sẽ sớm trở về, chị dâu à, chị phải vui vẻ hơn một chút.” Cậu chạy nhiều đường như vậy không phải là vì để chị dâu có thể vui vẻ hơn sao?
Diệp Mạn Tinh chỉ giữ lại một gốc Thiết Bì Thạch Hộc và một hạt Linh Chi, cô dùng để trồng, sau này sẽ ném vào không gian nuôi.
Phần còn lại có thể mang lấy đổi thành tiền, Diệp Mạn Tinh nói: “Cha chị có thể dùng nhưng không cần để nó trong nhà, em đi hỏi cha xem có cách gì không, nếu có thì bảo cha cứ mang bán đi."
“Nếu không có thì chờ anh hai chị về, chị để anh ấy..."
Diệp Mạn Tinh còn chưa nóng xong, Tống Văn Lâm đã nhét thẳng cho cô: “Không cần, cha nói chỉ cần chú Diệp có thể dùng thì không cần lấy ra.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-194.html.]
Dù sao nhà họ Tống còn chưa phân nhà, nếu cầm cái này đi bán, vậy tiền sẽ là của cả nhà, một khi phân chia không đều, không chừng thím hai sẽ náo loạn một trận. Cũng vì nguyên nhân này nên cha cậu mới bảo cậu về gõ cửa nhà chị dâu để hỏi lý do.
T808034
DTV
Nếu như những thứ này có thể làm cha Diệp đang bị liệt tốt hơn một chút thì nó đã đáng giá hơn bất cứ thứ gì rồi.
Mệt mỏi một đêm, Tống Văn Lâm muốn đi ngủ mà còn phải ứng phó với mẹ Tống cầm gậy đứng ngoài cửa, trước khi ra khỏi cửa, cậu còn trộm liếc mắt nhìn chị dâu rồi thần thần bí bí hỏi: “Chị dâu, chị đoán xem vừa rồi em nhìn thấy ai ở trên núi?" "Ai?"
Dáng vẻ của em chồng này rõ ràng có gì đó kỳ lạ.
Tống Văn Lâm dùng vẻ mặt kỳ quái nói: “Chị Kiều Kiều, còn có cả người nhà của chị ấy, sau đó còn có công an tới, nghe nói có phạm nhân chạy trốn, mấy người công an đó vẫn đuổi theo tới tận trên núi, cho nên em mơi chậm trễ.”
Cậu còn cười híp mắt hỏi: “Em nghi ngờ chị ta đang tìm một cái gì đó nhưng không biết chị ta có tìm được không? Em chỉ chạy vòng quanh chỗ chị ta mấy lân nhưng không trở về luôn mà đợi trời sáng mới về, lát nữa chị nói vài câu tốt về em trước mặt mẹ nha, nếu không mẹ sẽ đánh c.h.ế.t em đấy.”
Diệp Mạn Tinh dở khóc dở cười nhìn em chồng đi ra ngoài.
Nhìn chút em ôm eo chân thấp chân cao đi ra ngoài, Diệp Mạn Tỉnh che trái tim đang đập nhanh của mình
lại, cô cảm thấy tiếng trái tim đập càng chân thật hơn.
Hoa đào tinh mấp máy đôi môi anh đào xinh đẹp: vậy đây chính là tình cảm của con người sao?
Cô là hoa đào tinh nên đương nhiên cô cảm thấy hứng thú với thế giới loài người nhưng cô nào có thể ở thế gian lâu được.
Bảo bố trên người cô quá nhiều, nếu ở một chỗ lâu ngày đều sẽ gặp nguy hiểm, cũng rất khó có được một người chân thành ấm áp yêu thương cô như vậy.