Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:24:17
Lượt xem: 36
Sao nó có thể bỏ đi được? Vì sao tiểu yêu tinh lại phiền phức như vậy? Nó kiểu gì cũng không rời đi, vậy mà mình chỉ nói nhỏ vài câu nó liên rời đi.Thím hai Tống vô cùng hoảng sợ.
Bà ta tức giận vô cùng, tiểu yêu tinh này nhất định muốn hại bà. Bà ta làm dâu ở đây mấy chục năm rồi, chưa bao giờ thấy mặt bố chồng tối sầm như thế này. Thím hai Tống tay run cầm cập, không thể nào nuốt trôi đồ ăn.
"Ôi, Tinh Tinh của mẹ."
Mẹ Tống cuối cùng cũng tỉnh táo lại, che miệng, giọng nói như khóc:
"Tinh Tinh còn đang mang thai, nó đi ra ngoài lỡ như có chuyện gì thì làm sao bây giờ?"
Mẹ Tống nói xong, mặt ông nội Tống tối sầm lại, tay run run. Dù sao ông cũng đồng ý với cô mở thư giới thiệu này ra. Mặc dù đây là chuyện bình thường nhưng e rằng cô ở bên ngoài đã xảy ra chuyện không hay rồi. Khụ khụ khụ.
Tiếng ho dồn dập vang lên, bà nội Tống kinh ngạc, vội vàng vỗ vỗ lưng ông cụ:
DTV
"Ông à."
Cha Tống từ công xã về sắc mặt rất nghiêm trọng. Ông là cán bộ của xã, tuy biết chuyện nhưng nét mặt không hề biểu thị vui buồn hay tức giận. Nhưng chuyện này vẫn là một cái tát nặng nề cho gia đình ông. Một gia đình vốn đã không ổn định lại nảy sinh thêm xung đột.
Chưa nói đến cạn tình mà còn ép con dâu, cháu ngoại của ông c.h.ế.t ở bên ngoài. Cha Tống trước giờ luôn bình tĩnh nay có chút bối rối, đôi lông mày rậm rất giống với Tống Văn Cảnh của ông cau lại. Ông vừa hạ quyết tâm sẽ ra ở riêng thì ông nội Tống đã ho không ngừng.
Cha Tống, chú hai Tống, chú ba Tống hoảng sợ vội vàng chạy tới để ông nội Tống nghỉ ngơi.
Lúc này, cả nhà họ Tống đang hỗn loạn. Em chồng Tống Văn Thư nhận ra rằng mình đã gây rắc rối, yếu ớt giơ tay lên nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-216.html.]
"Ông, bà, cha, mẹ, khi chị dâu rời đi, cô ấy đã đặc biệt gửi một lá thư, nói rằng nó là gửi cho anh trai."
"Được, chị đi xem trong thư viết cái gì đi. Hôm đó chị dâu cả cũng tới đón chị ấy, hiện tại hẳn chị ấy vẫn đang an toàn."
Câu nói này có thể coi như làm giảm bớt bầu không khí căng thẳng trong nhà rất nhiều :
"Ừ, có thư, nhất định là Tinh Tinh cố ý làm người nhà lo lắng."
Bà ta nghĩ thật xui xẻo. Thím hai Tống vừa bối rối vừa tức giận, cảm thấy tiểu yêu tinh làm như vậy là cố ý. Hơn nữa mọi người trong nhà đều nhìn bà chằm chằm, không còn cách nào khác bà đành đổ hết nước bẩn lên người tiểu yêu tinh.
"Nó biết hai ngày nữa Văn Cảnh sẽ trở lại đón nó vô doanh trại. Đúng lúc này nó rời đi, không phải là nó mong gặp Văn Cảnh nhanh sao?"
“Chắc là nó cố ý.”
Bà ta chưa nói xong đã nhận ra ánh mắt chị dâu đang nhìn mình có gì đó không ổn.
Bà ta định nói "Tiểu yêu tinh có thể đã âm mưu từ đâu đến cuối để gài bẫy bà." nhưng đã nén lại, không nói nữa.
Chính bà nội Tống nói:
"Văn Nhàn, con bé Tinh Tinh đó luôn cư xử rất tốt. Con có nghĩ rằng nó thực sự để lại một bức thư không? Trước tiên hãy xem nó đã đi đâu, phải chắc chắn rằng nó an toàn trước."
Khi bà nội Tống nói, thím hai Tống còn lẩm bẩm:
"Cái gì là tốt tính, đây có thể là âm mưu của nó."