Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 233

Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:24:43
Lượt xem: 27

“Đồng chí bảo vệ, chúng tôi mua vé giường nằm để an toàn vậy mà lại có bọn buôn người trà trộn vào thì cũng không an toàn lắm.”

Nghe vậy mặt tiểu đào hoa tinh dại ra:....này phản ứng cũng quá nhanh đi. Giọng đối phương rất mờ mịt, nhưng cũng không thể phủ nhận giọng nói ấy thực sự dễ nghe.

Chỉ là cô đi WC, bọn buôn người cũng là ngoài ý muốn, sao đột nhiên đưa bảo vệ tới đây? Bảo vệ tàu hỏa ngượng ngùng giải thích:

“Đồng chí, chúng tôi chắc chắn rất coi trọng sự an toàn của hành khách. Chỉ cần những gì anh nói là sự thật, chúng tôi cam kết sẽ không để bất kỳ kẻ xấu hay kẻ buôn người nào ra tay."

Miệng còn gọi hai nhân viên bảo vệ khác:

“Tỉnh táo lên, soát vé."

Nghe đến soát vé, người phụ nữ vừa bắt lấy cô lập tức luống cuống:

“Đồng chí bảo vệ, các anh không thể nói lung tung, chúng tôi đều đường đường chính chính mua vé, các anh không thể làm loạn đổ oan cho người khác."

Giọng nhân viên bảo vệ kia thực sự tức giận rất công minh nói:

“Chúng tôi sẽ không đổ oan cho người tốt, cũng sẽ không để yên cho bọn buôn lậu, lấy vé với thư giới thiệu ra đây.”

Bây giờ đã khuya khoắt, cả nhóm phụ nữ đã đợi sẵn bên ngoài xe giường nằm, cũng không mong chờ gặp được chuyện tốt này, ai ngờ cô gái xinh đẹp này lại chỉ dắt anh trai mình ra ngoài đi vệ sinh?

Tuy chuyện này khá mạo hiểm nhưng phía trước là đến trạm tiếp theo, cô gái này lại thuộc loại cực phẩm cũng đủ để họ mạo hiểm một lần. Đâu ai ngờ được bảo vệ xe lửa lại đến nhanh như vậy?

“Vé, vé ở trong này."

“Vé của cô ta vốn không phải vé giường nằm, vì sao lại đến khu giường nằm?”

Nhân viên bảo vệ vốn không tin có người buôn lậu nhưng vừa thấy vậy liền nhăn mày:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-233.html.]

“Thư giới thiệu của cô đâu?”

“Thư giới thiệu tôi làm mất rồi.”

“Làm mất?”

Mấy nhân viên bảo vệ hận không thể lập tức đưa cô ta đến đồn công an. Người phụ nữ kia hoảng sợ, cô ta không có khả năng để bọn họ kiểm tra thư giới thiệu, nhân lúc sơ hở chạy đi. Diệp Mạn Tinh sao có thể buông tha cho cô ta, nhanh chóng chặn cô ta lại.

Cô xoa xoa cổ tay đỏ ửng, giọng nói mềm mại, dường như không lực công kích:

“Đồng chí bảo vệ, tôi còn không biết cô ấy, tại sao cô ấy lại nắm cổ tay tôi, còn dùng khăn che miệng?”

Vừa nói, đôi mắt đẹp kia vừa nhìn trái nhìn phải:

“Vừa rồi anh trai tôi còn ở bên ngoài, không biết bây giờ anh ấy ở nơi nào?"

Ngoại hình của cô rất đẹp, mặc dù sợ hãi nhưng giọng nói lại tinh tế mềm mại, mềm mại nhưng không yếu ớt, lời nói lưu loát và thanh tỉnh. Một cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, nữ nhân viên bảo vệ thấy vết đỏ trên cổ tay trắng nõn khi giơ lên kia liên đứng về phía cô gái nhỏ.

Lại thấy bụng cô hơi nhô lên, khí khái nổi lên nhăn mày lại:

“Cô yên âm, chúng tôi sẽ điều tra rõ, cô nói anh trai cô vừa ở bên ngoài? Anh trai cô tên là gì? Thư giới thiệu của hai người đâu?”

Vừa dứt lời, đám bảo vệ đuổi theo phía trước đã bắt được vài tên thô bạo khác, theo sau là Cảnh Tứ và anh hai Diệp.

Vừa thấy em gái cùng mấy người bảo vệ đứng ở lối nhỏ xe lửa, hồn vừa mới bay trở về, anh ấy vội vàng chạy tới nắm tay em gái:

"Em gái, em không sao chứ?”

Diệp Mạn Tinh lắc đầu:

DTV

“Khi người phụ nữ kia nắm cổ tay em thì các nhân viên bảo vệ đã nhanh chóng đến đây.”

Loading...