Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 260
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:38:52
Lượt xem: 104
Nhất là loại lời thề nhân duyên này, cái đó có thể hình thành khế ước, sẽ bị ý trời trói chặt ước hẹn, còn mang tính khế ước hơn cả giấy đăng ký kết hôn của con người.
Khế ước hôn nhân hình thành, cô sẽ mãi mãi không thể phản bội anh, đương nhiên, đàn ông cũng sẽ mãi mãi không thể phản bội cô.
Nếu không cả hai bên đều sẽ bị phản phệ rất nặng.
Hoa đào tinh nhỏ bị dọa đến nỗi não ngừng suy nghĩ.
Là hoa đào tinh, trời sinh các cô đã yêu thích tự do, nếu như không yêu nổi nam chính, trái lại yêu một hoa đào tinh khác phái trời sinh đã thu hút cô thì sao?
DTV
Hoa đào tinh sợ đến nỗi ngẩn ra.
Cô đẩy nam chính ra rồi lập tức chui vào trong chăn, trong cặp mắt trong veo kia không còn vẻ long lanh nữa, trái lại có thêm một chút cảm xúc mà Tống Văn Cảnh không hiểu được.
Hình như cô bị dọa sợ rồi.
Giọng nói ít đi một chút nũng nịu, có thêm một chút run rẩy: "Nhất định phải yêu mới có thể thân mật và gắn bó ư?"
Chẳng phải nói đàn ông loài người là động vật nửa thân dưới hay sao? Tại sao nam chính Long Ngạo Thiên này... không giống?
Khóe miệng Tống Văn Cảnh có chút bất đắc dĩ: Vậy em có biết rằng, cơ thể của chồng em không hề có chút sức chống cự nào trước cơ thể của em không?
Im lặng rất lâu.
Cuối cùng Tống Văn Cảnh nhìn cô vợ nhỏ rất lâu, sau đó mới nói bằng giọng khàn khàn: "Không phải, anh cũng muốn."
Nghe thấy lời này, trong lòng Diệp Mạn Tình vui mừng, tiếp đó cô lại nghe thấy nam chính nói: "Nhưng mà, chỉ cần chúng ta xảy ra quan hệ lân thứ hai, lân này sau khi chúng ta trở về đăng ký kết hôn, anh sẽ không buông tay nữa."
"Mặc kệ em có đồng ý hay không." Trong giọng nói của người đàn ông có thêm một chút cảm xúc đè nén: "Anh không buông tay, hơn nữa quân nhân kết hôn sẽ khó ly hôn, đến lúc đó em có khóc lóc hay chạy trốn cũng vô ích."
Anh không giải thích quá nhiều nhưng đã cho cô đáp án.
Tống Văn Cảnh đã nhấn mạnh một điểm: Lần sau, chỉ cần là trong tình huống anh không biết, mặc kệ là tình huống gì, cô cũng không thể trực tiếp rời khỏi nhà khi chưa bàn bạc với anh.
Anh cũng sợ... Sợ anh chậm một bước sẽ gặp phải tình huống anh hai Diệp ngã trong vũng m.á.u như lân này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-260.html.]
Anh còn sống thì sẽ không để cô chết.
Nếu như có chuyện gì ngoài ý muốn, đó nhất định là vì anh không còn nữa.
Sở dĩ anh cho cô bản thỏa thuận ly hôn kia... Đó là bởi vì đối với một người có thể mất mạng ở trên chiến trường bất cứ lúc nào, ngay cả tính mạng của mình cũng không thể bảo đảm, sao anh có thể để liên lụy đến một người phụ nữ chứ?
Nhưng...
Nhưng cơ thể anh không hề có chút sức chống cự nào trước cơ thể cô, ngay từ lần đầu tiên anh đã phát hiện cả thể xác và tinh thần của mình đều đã bị hạ gục... Nếu như cô cũng đồng ý, đương nhiên anh sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ cô ở dưới cánh chim của anh.
Anh có thể chảy khô hết từng giọt m.á.u vì tổ quốc, đương nhiên cũng sẵn lòng chảy khô m.á.u vì cô.
"Anh ba." Lời của cô vừa thốt ra đã dừng lại.
Tống Văn Cảnh đắp chăn cho cô, lân đầu tiên không ép cô mà nói bằng giọng dịu dàng: "Chờ sau khi đón được anh trai và chị dâu của em về, chúng ta sẽ trở về đăng ký kết hôn."
"Mặc kệ một năm sau sẽ ra sao, chỉ cần những người phụ nữ khác có, anh cũng muốn cho em trải nghiệm tốt nhất theo quy trình."
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Tống Văn Cảnh, anh hai Triệu và thanh niên họ Cố đã đi đón người.
Diệp Mạn Tinh thức dậy ở trong nhà khách, Thẩm Nhuyễn Linh mang bữa sáng tới cho cô.
Sau khi hai người ăn sáng xong, Diệp Mạn Tinh và Thẩm Nhuyễn Linh lại cùng nhau đi trung tâm thương mại một chuyến, chuẩn bị mấy bộ quần áo dựa theo số đo của anh cả và chị dâu.
Bây giờ là mùa hè nên trời vốn nóng nực, quần áo mà cô chuẩn bị đều là quần áo cotton khá thoải mái, còn chuẩn bị một bộ quần áo lịch sự cho anh trai và chị dâu.
Một chiếc áo sơ mi sợi tổng hợp phải tốn mười mấy đồng, đúng là rất đắt.
Áo sơ mi bình thường và áo thun thì khá rẻ, chỉ ba bốn đồng một chiếc, thật ra không tính là quá đắt nhưng cần có phiếu vải.
Phiếu vải có phiếu địa phương và phiếu toàn quốc, Diệp Mạn Tinh sinh sống ở phương nam nên phần lớn phiếu mà Tống Văn Cảnh chuẩn bị cho cô đều là phiếu phương nam.
Cũng may anh đi ra từ bộ đội nên còn chuẩn bị một ít phiếu vải và phiếu lương thực phổ biến toàn quốc, nếu không hôm nay cô sẽ không mua được quần áo cho anh trai và chị dâu một cách dễ dàng như vậy.
Trong mắt Thẩm Nhuyễn Linh đây vẻ ngạc nhiên: "Tinh Tinh, hóa ra em cũng đối xử rất tốt với anh cả của em đấy nhỉ."
Bình thường làm em gái út trong nhà đều được anh trai cưng chiều, còn có thể nghĩ đến chuyện mua cả quần áo trong, đây không phải là chuyện mà một cô gái kỹ tính bình thường có thể làm được đâu?