Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 272
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:39:57
Lượt xem: 93
Tống Văn Cảnh nở nụ cười.
Hai người chụp ảnh xong đi ra ngoài, tổng cộng tốn khoảng 3, 4 đồng mới ôm hơn mười tấm ra khỏi tiệm chụp ảnh.
Sau lưng còn truyền đến tiếng chào hỏi của ông chủ béo: "Hoan nghênh đồng chí lân sau tới nữa nhé." Đây là những con dê béo bở đó, xa xỉ thật đấy.
Mười một giờ, cuối cùng hai người đến cục dân chính của thị trấn đăng ký kết hôn. Lúc này, cục dân chính có mấy đôi vợ chồng đang đăng ký kết hôn.
Bọn họ còn chưa xếp hàng, thì đã đến lượt đăng ký rồi.
Sảnh lớn của cục dân chính không lớn lắm, nhưng lại yên tĩnh, cho nên lúc tuyên thệ rất vang.
Diệp Mạn Tinh nhìn vợ chồng mới cưới đăng ký kết hôn, người ta đều ăn mặc rất vui mắt.
Còn bọn họ lại ăn mặc tùy ý, cô là áo sơ mi màu vàng nhạt, quần rộng thùng thình màu đen.
Nam chính thì sao? Cô nhìn qua thì nhận ra nam chính khá chỉnh tê, áo sơ mi trắng quân quân phục màu xanh bộ đội, trông rất có tinh thần.
Hai người đi đến ô cửa trong cùng, nam chính nói: "Đồng chí, làm phiền một chút, chúng tôi muốn làm giấy chứng nhận kết hôn.”
DTV
Nhân viên kia còn đang cúi đầu nói: "Họ tên, thư giới thiệu, lấy hộ khẩu ra.”
Trước đôi mắt xinh đẹp đây vẻ ngạc nhiên của vợ, Tống Văn Cảnh đưa giấy giới thiệu, sổ hộ khẩu, giấy chứng nhận sĩ quan quân đội và tờ khai đăng ký kết hôn vào. Cuối cùng nhân viên công tác kia cũng ngạc nhiên: "Anh là sĩ quan à?"
“Ha ha, đây là lời tuyên thệ, các người đọc trước đi.”
Kết hồn ở thời đại này, thủ tục còn khá nhiều. Cô cầm lấy lời thề tuyên thệ màu đỏ, nhìn nam chính một chút, kết quả phát hiện cơ tay cuồn cuộn của anh nhô ra khỏi lớp áo sơ mi, có vẻ căng thẳng.
Nam chính đang hồi hộp à?
Diệp Mạn Tinh rất ngạc nhiên.
Cô lén nhìn sang, lập tức bị nam chính bắt gặp. Giọng nói của nam chính vô cùng trầm ấm, dễ nghe, thậm chí còn mang theo một tia ngứa ngáy khó hiểu: "Vợ à, nhanh lên."
Tuyên thệ là tuyên thệ với chủ toạ, cô bỗng nhiên căng thẳng, mình thật sự muốn cùng người đàn ông này lĩnh giấy chứng nhận kết hôn sao?
Đúng lúc này, một đôi bàn tay ấm áp nắm lấy, bên tai vang lên giọng nói đây sức hút của nam chính: "Vợ à, đọc cùng anh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-272.html.]
Cô nghĩ rằng thật khó để tuyên thệ, cũng may, khi giọng nói có chút từ tính của nam chính vang lên, cô mơ hồ cũng đọc theo.
Cô lại cẩn thận suy nghĩ một chút, liệu đọc xong có khi nào bị sét đánh hay không, nhưng xem ra là không rồi. Cô thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc đóng dấu, Diệp Mạn Tinh phát hiện nhân viên công tác len lén nhìn bọn họ vài lân, trong mắt họ tràn đây vẻ ngạc nhiên.
“À, giấy đăng ký kết hôn của anh, giấy chứng nhận đây."
Hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ rực cùng những tư liệu khác đưa ra, thì phát hiện hai ngón tay thon dài nhận lấy tất cả, bên tai vang lên một tiếng thở dài.
Giọng nói hưng phấn có chút đè nén của nam chính vang lên bên tai: "Vợ, cuối cùng chúng ta cũng lĩnh chứng rồi!"
Cái này vẫn chưa tính, bỗng nhiên anh vui vẻ lấy thật nhiều kẹo cưới màu đỏ từ trong túi ra: "Mời mọi người ăn kẹo cưới."
Trong nháy mắt đâu Diệp Mạn Tinh không cử động nữa.
Nam chính này chuẩn bị kẹo cưới từ lúc nào vậy?
Ngay cả nhân viên công tác cũng sửng sốt, tiếp theo thì nhanh chóng từ chối: "Đồng chí, chúng tôi là vì nhân dân phục vụ, không thể thu của nhân dân một đồng nào cả."
Giọng nói của Tống Văn Cảnh thật sự rất vui vẻ: "Đồng chí, đây là kẹo cưới, không xem là đồ gì của quần chúng đâu. Hôm nay mọi người ở đây đều có.”
Dứt lời, anh thực sự lấy ra một vài nắm kẹo cưới từ chiếc túi mà mình đang mang.
Không chỉ để kẹo cưới ở cửa làm giấy chứng nhận kết hôn cho bọn họ, nhân viên làm giấy chứng nhận kết hôn bên cạnh đều có.
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Mạn Tinh trợn to. Bởi vì cô phát hiện nam chính chẳng những đưa cho tất cả nhân viên công tác, mà còn ngang nhiên tặng kẹo cưới cho đôi vợ chồng mới cưới còn đang đọc lời thề ở sảnh lớn cục dân chính.
Thậm chí những cặp vợ chồng mới cưới còn xếp hàng phía sau cũng có.
Thấy vợ chồng khác ngây ngẩn cả người, anh còn vô cùng không biết xấu hổ hỏi: "Chúc mừng chúc mừng, đây là kẹo cưới của tô và vợ. Mọi người cùng hưởng không khí vui mừng nhé. Nếu các người mang kẹo cưới, cũng có thể cho tôi và vợ một chút, để cho chúng ta cũng hưởng không khí vui mừng này."
Mấy đôi vợ chồng mới cưới kia đều bối rối.
Họ đến đây để lấy giấy chứng nhận, ai lại làm như vậy, còn mang theo kẹo cưới đến phát khắp phòng nữa?
Mấy đôi vợ chồng trẻ người ta bị anh làm cho mặt đỏ cả lên, cuối cùng “tôi tôi tôi” nửa ngày trời mà không biết muốn nói cái gì.
Có cặp vợ chồng trẻ khá tình cảm ở phía sau, chắc là trong nhà có công việc, thấy Tống Văn Cảnh rất vui vẻ mà bọn họ lại không có kẹo cưới, nên lục tìm tiền lì xì rồi đưa cho nhà gái. Bên trong nhiều lắm là 2 đến 5 xu.