Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 327

Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:20:25
Lượt xem: 102

Lúc này hai người mới kiên nhẫn chờ, quả nhiên là trong chốc lát đã có người tới...

Nhưng bọn họ vừa tới, hay thật, một giáo viên xinh đẹp như tinh linh thế này, lại còn có bầu, hai giáo viên bị nhan sắc của Diệp Mạn Tinh làm cho ngạc nhiên, sửng sốt một lát.

Có điều cả hai người đều không cho rằng cô gái xinh đẹp lại lại có thể giảng tiếng Anh thật, ai mà ngờ bị vả mặt nhanh như vậy?

Người ta trực tiếp dùng tiếng Anh tự giới thiệu, lại còn bắt chuyện với họ bằng tiếng Anh? Đúng là giỏi quá.

Phát âm còn chuẩn hơn cả bọn họ.

Giáo viên nam hết ngạc nhiên thì nhanh chóng dùng tiếng Anh đối thoại với cô, bảo cô cứ giảng dạy bình thường.

Chờ đến khi hiệu trưởng Thẩm bắt đầu hỏi, thầy Vương bên kia đã dùng tiếng Anh đáp lại, nhìn dáng vẻ kích động hưng phấn kia, còn không hài lòng chỗ nào được nữa?

Người ta cực kỳ hài lòng.

Tham gia lớp học tiếng Anh? Một nhà trẻ mà ngay cả đến giáo viên tiếng Anh cũng không biết được bao nhiêu chữ, lớp học này phải giảng thế nào đây?

Mấy chục đứa nhóc choai choai ngồi một chỗ, lại còn dịch tới dịch lui nhưng vẫn phải tập trung một chỗ, không chừng lát nữa sẽ khóc hu hu mất.

DTV

Bình thường mấy giáo viên chưa giảng được nửa bài thì đám trẻ đã chạy tới chạy lui, phải giảng thế nào đây?

Thói quen giảng bài của Diệp Mạn Tinh cũng không giống người khác. Cô sẽ dựa theo hình tình thực tế mà phát huy.

Cô mở sách dạy tiếng Anh trên bàn ra, thấy có một số từ đơn giản trong bảng chữ cái và một số đoạn hội thoại đơn giản. Cô bèn viết mấy từ đơn ở trang thứ nhất lên bảng đen.

Cách cô áp dụng chính là dạy học song ngữ. Mỗi một từ tương ứng với một câu chuyện, câu chuyện cũng dùng song ngữ để các bạn có thể theo dõi câu chuyện của cô, nghe cô kể vô cùng sinh động và thú vị.

Chủ yếu là chuyện xưa dễ nghe, cô đi đến nhiều nơi, nhìn thấy nhiều con người động vật, cô không chỉ giao tiếp được với trẻ con. Cô còn có thể giao tiếp với động vật nhỏ.

Cô muốn làm tốt một chuyện, chẳng những có thể khiến cho một số ít người vô cùng khó chiều thích cô, mà ngay cả mấy đứa nhóc choai choai này cũng bị cô chọc cho người khanh khách.

Vốn dĩ là một lớp học buồn tẻ, thế mà đám trẻ mới vào lớp chưa đây hai mươi phút đã có vài đứa cười đến chảy cả nước mắt, thậm chí còn giơ tay hỏi về phần kết của câu chuyện.

Diệp Mạn Tinh bèn yêu cầu mọi người đọc từ đơn trước rồi mới kể về phần kết, về phần tiếp theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-327.html.]

“Cô Diệp đọc, door."

“Cô Diệp cái này đọc là floor."

“Cô Diệp cái này đọc là bathroom, chúng em muốn nghe kể chuyện tiếp.”

Cả phòng học đều là tiếng cười vui vẻ của đám trẻ, cùng với sự yêu mến của đám trẻ với giáo viên mới này.Đừng nói là đám nhỏ phía trước thích cô.

Mà ngay cả mấy giáo viên ở phía sau cũng đều sợ ngây người, bảo vật lớn này từ đâu ra vậy?

Hiệu trưởng Thẩm cực kỳ hài lòng với giáo viên lên lớp thay mới này, nhân tài như vậy tới nhà trẻ của bọn họ từ lúc nào, vì sao trước kia bà ấy không phát hiện?

Kết quả, hai giáo viên tới kiểm tra bên cạnh nhìn cô bằng hai mắt lấp lánh, đưa ra một yêu cầu suýt thì khiến bà ấy dậm chân:

“Hiệu trưởng Thẩm, tôi phát hiện cô Tiểu Diệp này không chỉ phát âm chuẩn mà còn có cách thức dạy học rất hay, cô còn cực kỳ phù hợp với việc dạy học."

“Nhân tài như vậy mà để ở nhà trẻ biên phòng này thì thật lãng phí nhân tài, chúng tôi điều động cô ấy đến trường quân sự ở tỉnh, cô cũng biết con cháu của học viện quân sự có nhiều điều kiện bẩm sinh kém các trường khác mà. Chúng tôi..."

Hiệu trưởng Thẩm cuối cùng cũng không ném bút vào hai giáo viên này, làm sao có mặt mũi mà... Vừa rồi còn cho rằng chỗ của họ không có giáo viên chất lượng, giờ phát hiện ra nhân tài thì lập tức đào góc tường?

Thỏ khôn không ăn cỏ gần hang, không biết à? Bà ấy thở phì phì lấy hơi nhiều lân mới bình tĩnh lại được, cười nói:

“Thầy vương, việc này, tôi cũng cần phải xin ý kiến của cô Tiểu Diệp trước đúng không?"

Còn lâu bà ấy mới đồng ý với họ, nếu thật sự dám lấy nhân tài của bọn họ đi thì bà ấy sẽ liều mạng với bọn họ. Sau đó bà ấy còn cười hỏi:

“Không biết là hiện giờ nhà trẻ của chúng tôi có thể thêm một vài lớp tuổi tiểu học được không?”

“Cô cũng biết mà, trẻ con ở biên phòng đi đến trường quốc phòng ở tỉnh xa quá, không thì phải ở lại qua đêm, bọn chúng còn quá nhỏ, không thích hợp.”

Hai giáo viên đều trầm ngâm một lát, cuối cùng nói lời thật lòng:

“Nếu có giáo viên như cô Tiểu Diệp thì cho dù năng lực chuyên nghiệp bằng một nửa thôi cũng đủ để dạy từ lớp một đến lớp ba. Chỉ là, các môn học khác của các cô..."

Hiệu trưởng Thẩm chưa bao giờ thật sự thích cô Diệp này đến thế, đây đúng là bảo bối, bà ấy đã đi đủ đường mà còn chưa tìm được ai có thâm niên, cô lại ở gần nhất, phải làm cho đối phương nhả ra.

Loading...