Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 369
Cập nhật lúc: 2024-10-20 16:45:19
Lượt xem: 67
Chu Gia Gia còn nhờ người chú ý đến điểm số của Diệp Mạn Tinh, buổi sáng khi thức dậy, mắt của cô ta cứ giật liên tục.
Mười giờ sáng, cô ta vừa quay xong một sự kiện, vừa đến văn phòng đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại leng keng.
Vừa nhấc máy đã nghe thấy giọng của dì ở bên kia điện thoại: “Gia Gia, đã có kết quả kiểm tra rồi." Lòng Chu Gia Gia thắt lại: “Bao nhiêu?” Trong lòng cô ta có nhiều cảm xúc lẫn lộn, vừa hy vọng Diệp Mạn Tinh có thể vượt qua, vừa mong cô bị trượt.
Nếu cô đã vượt qua, cô ta thua một người như vậy là chuyện bình thường.
Nhưng với tư cách là một đối thủ, cô không thể mỉm cười và chúc mừng đối thủ của mình được.
Giọng của người dì bên kia vang lên, có phần ngạc nhiên: “Đỗ rồi, làm rất tốt, tổng điểm hơn 530/600. Người bạn này của cháu giỏi ra phết, còn cao hơn cả cô hai nhà họ Tống đấy.”
“Đúng rồi, lân này, cô hai nhà họ Tống đến quân khu Tây Nam, có phải đến chơi với cháu không?"
Tay Chu Gia Gia run lên, cô ta rất muốn hỏi, làm sao Diệp Mạn TInh có thể vượt qua kỳ thi? “Sao lại cao như thế được? Có nhầm lẫn gì không ạ?"
“Tại sao cô hai Tống lại đến đây?” Cô ta và cô hai Tống chưa bao giờ là bạn bè, nói là người ghét nhất cũng không ngoa.
Dì Kiêu nói: “Không phải sao? Làm sao có thể có sai sót được? Vốn dĩ là người bên dưới chịu trách nhiệm kiểm tra. Sau đó, dì bảo họ rời đi để tự mình phụ trách bài thi, đề thi còn do chủ nhiệm khối còn sửa nữa mà.”
Lúc đầu, dì Kiều cho rằng cô gái này quá xinh đẹp, hơn nữa lại đang mang thai nên không tin cô có thể làm bài tốt, thậm chí còn nhìn chằm chằm vào bài kiểm tra cô làm, nếu không thì ấn tượng của bà ta đã không thay đổi nhiều như vậy.
Là một giáo viên ở trường, có thể tình cảm yêu thích của bà ta sẽ bị ảnh hưởng bởi cháu gái, nhưng bà ta không phải là người ấu trĩ, ở trường, tiếng nói của học sinh dựa vào điểm số của họ.
Đầu Chu Gia Gia giật giật, cô ta cảm thấy như vừa nhận ra điều gì đó, như đồng thời cũng cảm thấy không cam tâm, cuối cùng lại im lặng, gặp phải loại chuyện này, cô ta còn có thể làm gì?
Người ta đã kết hôn rồi, cô cả nhà họ Chu không được phép mất mặt, và cô ta cũng không được dạy để bỏ chạy một cách thảm hại.
Chu Gia Gia xoa xoa cái đầu đau nhức của mình, đâu bên kia bảo cô ta đi gặp cô hai Tống, nhưng đời nào cô ta muốn gặp cái kẻ điên mắt lúc nào cũng ở trên đỉnh đâu đó cơ chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-369.html.]
Trong nhà khách, sau một đêm mất ngủ, khi Diệp Mạn Tinh tỉnh dậy, người đàn ông đã bóp kem đánh răng cho cô.
Khi hai người ăn sáng và đến trường trung học quân sự, điểm của Diệp Mạn Tinh đã được công bố. Trường quân sự tuy nói là ở tỉnh lỵ, nhưng lại không phải ở nội thành, khi hai người bắt xe buýt đến trường quân sự, Diệp Mạn Tinh đã không chịu nổi nữa.
Cô ngồi trong phòng tiếp khách của trường học, bảo nam chính đi lên lấy bằng tốt nghiệp cho mình.
Cô cũng không biết mình đã thi bao nhiêu lân nhưng chắc là có thể đậu được. Dù gì cô cũng có ký ức của nguyên chủ và còn thi thử một lần trong không gian nữa. Tuy hoa đào tinh không hiểu chuyện thi cử của loài người nhưng cô có trí nhớ tốt, khả năng nắm bắt trí thức cao. Về cơ bản cô có thể kết hợp với ký ức của nguyên chủ để suy một ra ba và cũng đã làm không ít bài thi.
Cuối cùng sau một trăm ngày ôn tập trong không gian thì cô cũng có căn bản.
"Vậy em đợi anh ở đây, anh đi lấy." Tống Văn Cảnh đưa một điếu thuốc Đại Tiên Môn cho chú bảo vệ, người ta vô cùng nhiệt tình, cứ nói là không có gì và bảo Tống Văn Cảnh đi lấy đi. Tống Văn Cảnh đi thẳng đến phòng làm việc của giáo viên, anh vừa mới gõ cửa phòng làm việc thì đã có hai giáo viên đi ra từ bên trong. Họ ngó thấy anh thì cứ nhìn chằm chằm vào anh mãi. Có tiếng nói chuyện vọng lại tai anh:
"Anh ấy là chồng của cô Tiểu Diệp à?"
"Trông đáng sợ quá. Ôi, tiếc thật."
Tống Văn Cảnh nghe vậy thì trên đâu đây dấu chấm hỏi. Anh quay lại nhìn hai giáo viên đó, người ta vội vàng ôm sách giáo khoa bỏ đi, trước khi đi còn trừng mắt nhìn anh.
DTV
Chẳng hiểu tại sao.
"Vào đi."
Vừa nhìn thấy thân hình cao to này, chủ nhiệm Thẩm đã cau mày, anh ta đưa bảng điểm trong tay cho anh: "Tôi biết ngay là cậu, chuẩn bị hết cho cậu rồi đấy.”
Tống Văn Cảnh đau lòng cho vợ suốt cả đường đi, anh cũng chẳng hề quan tâm vợ có thể lấy được bằng tốt nghiệp hay không.
"Thi đậu không?" Anh thuận miệng hỏi một câu.
Chủ nhiệm Thẩm kiềm chế đi kiềm chế lại, cuối cùng mới kìm được sự tiếc nuối, anh ta vui mừng nói: "Thi đậu rồi, còn thi rất tốt nữa cơ."
"Cậu biết vợ cậu thi được bao nhiêu điểm không? Thi được 531 điểm, tiếng Anh đạt điểm tối đa!"