Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 373
Cập nhật lúc: 2024-10-20 16:45:25
Lượt xem: 85
Diệp Mạn Tinh lấy ví tiền ra xem, thật ra cô cũng kiểm tra trong không gian. Ô hô, có tiền không có phiếu.
Không mua được rồi.
"Vợ ơi, cho em này." Bỗng nhiên anh đưa cho cô một tờ phiếu mua radio. Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên nhìn anh. Người đàn ông này chuẩn bị phiếu mua radio mọi lúc luôn hả.
Đây là phiếu do Tống Văn Cảnh đi đổi.
Mà còn đổi những hai tờ phiếu mua radio.
Diệp Mạn Tinh thật sự rất vui, cô thật lòng cảm thấy nam chính không chỉ đẹp trai, mà còn hữu dụng, mẫu đàn ông thế này mà không thích được hay sao?
Diệp Mạn Tinh: "Hai cái radio."
Nhân viên phục vụ: Chuyện này?
Cô ấy thật sự giật mình: "Lấy hai cái thật ạ?"
Ai lại đi mua hai cái radio chứ, nhưng cô ấy nghĩ đến chuyện người ta là đại gia thì lập tức gật đầu: "Được ạ được ạ, tổng cộng hết hai trăm chín mươi sáu tệ."
Sau khi Diệp thanh Tinh đếm ba mươi tờ tiền đại đoàn kết và hai tấm phiếu mua radio rồi đưa sang đó, nhân viên phục vụ khen Diệp Mạn Tinh cả buổi trời.
Lần này, hai nhân viên phục vụ đêu ngưỡng mộ và nói: "Đồng chí này, chồng của cô tốt với cô thật đấy. Cô muốn mua gì cũng cho cô mua.”
Diệp Mạn Tinh cười, tất nhiên là cô tự kiếm tiền, chỉ dựa vào mỗi số tiền của nam chính thì sao mà đủ?
Với số tiền lương của nam chính, sau khi nhà họ lắp điện thoại, bếp lò và xe đạp thì cũng chỉ còn lại hơn một nghìn ba trăm tệ, nếu vậy mà còn tiêu xài phung phí nữa thì cô cũng sẽ đau lòng. Nhưng thế thì chẳng phải mới kiếm được bốn nghìn tệ thôi sao.
Lúc hai người họ rời đi, cô trông thấy ánh mắt lập lòe của Trần Kiêu Kiên ở bên cạnh, còn cả cô vợ trẻ ốm yếu hai mắt ươn ướt. Cô bỗng nói: "Chị dâu, đồ bằng bông nguyên chất cũng có thể mặc ở trong, loại ấy rẻ rẻ một chút."
Cô còn muốn bảo người ta sau khi sinh xong thì đi tìm việc làm, nhưng nghĩ cũng thấy không đúng, thời đại này việc làm đâu có muốn là muốn được.
Vậy nếu gặp phải chuyện thế này, thì phải phản kháng. Nhưng đây là chuyện trong nhà.
Thế nên Diệp Mạn Tinh nói với người đàn ông mặc quần áo lao động màu xanh lam: "Đồng chí này, không được đánh người ở nơi công cộng, đánh vợ cũng không được.”
Cô chỉ nói đại một câu, cũng chẳng hề sợ anh ta. Đàn ông hổ báo ở nơi công cộng thế này, có lẽ ở chỗ riêng tư sẽ còn bạo lực gia đình.
Lúc đi ngang qua, cô nhắc nhở: "Nếu ai đánh cô, cô cứ đi tìm chủ nhiệm hội phụ nữ, báo cảnh sát."
Người đàn ông mặc quần áo lao động màu lam đang muốn nổi đóa, nhưng thấy thân hình vạm vỡ của Tống Văn Cảnh đứng cạnh Diệp Mạn Tinh, khí thế trên người anh như mới về từ chiến trường nên anh ta phải nuốt lời chửi bới xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-373.html.]
Vì khi Diệp Mạn Thanh đi bệnh viện, bác sĩ lo cô sẽ bị bạo lực gia đình nên cũng bảo cô báo cảnh sát và tìm chủ nhiệm hội phụ nữ.
Mượn hoa dâng Phật thôi.
Cô vợ trẻ đó nhìn cô, nhỏ giọng nói cảm ơn.
Khi hai người ra ngoài, nam chính bỗng hỏi: "Sao đột nhiên em lại nói mấy lời đó với cô ấy?"
Diệp Mạn Tinh nói một cách hiển nhiên: "Nếu người đàn ông đó cứ đánh mãi, mà cô ấy không đánh lại thì sẽ cứ ăn đòn hoài."
Nói xong, bàn tay đang ôm radio của nam chính trở nên căng thẳng, anh nắm lấy tay cô.
Vợ anh thật tốt bụng, nhưng nếu gặp phải chuyện này, người khác sẽ không giúp đỡ, chủ yếu là vì người đàn ông đó chỉ nói chuyện với thái độ không tốt, chứ không động tay động chân.
Nếu động tay, bọn họ sẽ tiện nhúng tay vào.
Hai người đi thẳng ra cửa hàng thì gặp phải Thẩm Nhuyễn Linh đã đến nơi: "Tinh Tỉnh, hai người mua xong chưa? Ôi chao, mua nhiều đồ thế."
Cô ấy vội vàng nhận lấy quần áo trẻ em trong tay Diệp Mạn Tình, cô ấy cười hỏi: "Tình Tình, bây giờ chúng ta về hả?"
DTV
Thẩm Nhuyễn Linh đã xử lý việc nhà xong, nhưng lân trước nhận hai tháng tiền lương mà chẳng làm gì, chỉ gọi điện thoại thăm hỏi đơn giản thì đến khi nào cô ấy mới làm hết việc của hai tháng đây.
Cô ấy còn tưởng phải đợi Tinh Tinh sinh thì mới gọi cô ấy đến.
Không ngờ Tinh Tinh lại bảo cô ấy qua trước, không phải chỉ sắp xếp mấy bọc hàng mà đi thẳng qua đây đó chứ?
"Anh ba, hôm nay anh về à?"
Diệp Mạn Tinh quay đầu hỏi nam chính, ai ngờ nam chính lại nhìn chằm chằm về một phía.
Cô nhìn theo tâm mắt của người đàn ông, hai mắt suýt thì lồi ra: Cháu gái Lý Tuệ Tuệ nhà thím hai?
Cô ta còn nói cười với một đồng chí nam, kéo tay nhau đi vào cửa hàng.
"Lý Tuệ Tuệ?"
Chẳng phải mẹ chồng của cô nói, thím hai của cô về nhà mẹ đẻ dẫn người đi tìm Lý Tuệ Tuệ ư?
Sao lại đến tỉnh Lị rồi?
Có tiếng cộp cộp cộp vang lên, Diệp Mạn Tinh nhìn người đàn ông đi qua đó, chặn lại tâm mắt của hai người họ.
Giọng nói của người đàn ông không có chút ấm áp nào: "Thím hai và người nhà của em đang tìm em, sao em lại ở đây?”