Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 388
Cập nhật lúc: 2024-10-20 16:46:55
Lượt xem: 65
“Của tôi à?”
Thông tín viên kia có khuôn mặt búp bê, nụ cười rạng rỡ: "Chị dâu, đúng rồi, là của chị đấy. Cái túi này nhẹ hơn, không biết là cái gì nữa?”
Cậu ấy lấy một chiếc hộp khác từ trên xe đạp ra, cậu ấy có ba trăm phần trăm chắc chắn: "Cái này nặng quá, chắc hẳn là sách."
"Cám ơn nhé."
Diệp Mạn Tinh nói cám ơn xong, mấy chị dâu tới giúp cô chuyển đồ: "Ôi, đây là cái gì mà lại nặng như vậy?"
Mấy người Mạnh Câm lại đây, có người giúp chuyển bưu kiện, có người giúp khiêng thùng giấy.
Thật ra Diệp Mạn Tinh cũng không biết.
DTV
Chỉ là sau khi đến lâu hai, Diệp Mạn Tinh có hơi choáng váng, đây là bộ quần áo nhỏ mà chị dâu Thẩm Tú Lệ chuẩn bị cho đứa nhỏ.
Một đám chị dâu đều ở bên cạnh thán phục: "Đây là quần áo trẻ con mặc, cái này cũng nhiều đấy chứ. Cô Diệp à, ôi trời con cô cũng mặc không hết. Sao lại có nhiều quần áo thế?"
Bên kia thì sợ hãi, cô ta lắp bắp nhìn cuốn sách được mở trong thùng giấy ra: "Đây... Đây là sách à?"
“Cô Diệp, những quyển sách này là quà sinh nhật chuẩn bị cho cô sao?"
Sau khi ngắm nhìn quần áo xong, mấy chị dâu nhìn lại nửa hộp sách, có chị dâu nhìn xuống, bên trong có các loại đề thi và đề luyện tập.
Vừa nhìn thôi, ôi trời, tất cả đêu là tài liệu cấp ba.
Khóe miệng giật giật, mấy chị dâu nói: "Đây là sách đó, sinh nhật ai lại tặng sách chứ?" Chỉ là chờ nhìn thấy tờ giấy trên thùng kia, mọi người lại sợ ngây người, chỉ thấy trên tờ giấy kia viết: "Tài liệu thi, con đã thi tốt nghiệp cấp hai rồi, ôn tập một chút, cũng thi cấp ba luôn nhé."
Trong đâu các chị dâu đều là dấu chấm hỏi: "Cô Diệp, đây đúng là quà sinh nhật à? Ai tặng vậy?”
Diệp Mạn Tinh cũng có hơi không nói nên lời: “Đúng vậy, hẳn là quà sinh nhật, đây là mẹ tôi tặng."
Quác quác quác.
Mọi người chỉ cảm thấy một đám quạ đen bay qua, đâu cũng lớn hơn. Có chị dâu liếc nhìn đây thông cảm: "Cô Diệp à, quà sinh nhật của mẹ cô cũng khá độc đáo."
Thật sự bọn họ cũng tìm không thấy từ nào khác để hình dung.
Mọi người thầm nghĩ: Nếu đến ngày sinh nhật của họ mà có người ép họ đi thi lấy bằng tốt nghiệp, mà lại là bằng tốt nghiệp cấp ba thì đây quả thực là muốn bức c.h.ế.t người mà.”
Bang bang bang.
Dưới lâu có người gõ cửa: "Chị dâu, chị dâu, có ở đó không?"
Phía dưới truyền đến giọng nói của Tiểu Cao.
Mạnh Cầm từ ngoài cửa sổ ngẩng đầu ra ngoài: "Tiểu Cao à, cậu lên đi, chị dâu đang ở lâu hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-388.html.]
“Vậy tôi lên đây.”
Tiểu Cao vội vàng chạy lên, vừa lên tới tâng hai nói: ơ, nhiều chị dâu như vậy, mặt ngăm đen của cậu đột nhiên đỏ không chịu được.
“Chị... Chị dâu, đây là quà đoàn trưởng Tống tặng chị. Bây giờ có cần đưa cho chị không?"
Ý của cậu ấy là chúng ta có nên mở riêng không? Ở đây có nhiều chị dâu như vậy, có thể không tò mò được sao?
Diệp Mạn Tinh chưa kịp mở miệng đã bị chị dâu ngắt lời: "Ôi, Tiểu Cao, chúng ta không thể gặp người sao? Có quà gì không thể tặng lúc chúng ta ở đây chứ. “
Chị dâu, em... Không phải em có ý này... " Tiểu Cao vô cùng xấu hổ.
Diệp Mạn Tỉnh cũng cười không được: "Không có việc gì, có thể mở ra."
Tiểu Cao thật sự không quen bị các chị dâu trêu ghẹo, nếu như là bình thường, chắc chắn cậu ấy đã đi rồi.
Nhưng hôm nay không được, ngày mai chính là sinh nhật chị dâu, đoàn trưởng Tống vẫn không có ở đây, vào thời điểm mấu chốt không thể để mất dây xích được. Tiểu Cao sờ mồ hôi trên trán, đưa một chiếc hộp trên tay và một hộp khăn lụa hình vuông cho chị dâu.
Diệp Mạn Tinh nhận lấy, một cái hộp nhỏ màu trắng, một cái hộp giấy hình vuông lớn hơn một chút màu đen.
Cô cũng có hơi bất ngờ, nam chính không phải đã tặng cây đào rồi sao? Sao còn có quà nữa vậy?
Lúc này, sự tò mò của mọi người đều ngứa như móng mèo: “Tinh Tinh, đoàn trưởng Tống tặng quà gì cho cô vậy? Vừa rồi không phải còn có cây đào sao?"
“Cô Diệp, có thể xem một chút không?"
Một đám chị dâu vì Diệp Mạn Tinh mà tan nát một trái tim.
Tất cả mọi người cho rằng Diệp Mạn Tinh muốn từ chối, ai ngờ cô lại cười nói với mọi người: "Được.”
Nói xong, cô thực sự mở hai chiếc hộp ngay tại chỗ.
Chỉ là vừa mở ra, mọi người đều bị lóa mắt bởi một chiếc đồng hồ Rolex bằng vàng và kim cương cực đẹp mắt.
Một chiếc khăn lụa mềm mại rất đẹp.
Mọi người vô thức rơi lệ.
Không biết chị dâu tinh mắt nào bỗng nhiên thét chói tai: "Là... Rolex."
“Trời ạ, đoàn trưởng Tống lại mua cho cô đồng hồ Rolex. Cái này phải gần một ngàn đồng đấy."
Mọi người không thể không khiếp sợ.
Ngẫm lại thì một cô gái lập gia đình, lễ hỏi hơn một trăm đã rất nhiều.
Bốn món quà lớn trong lễ hỏi chính là đồng hồ đeo tay, nhưng đồng hồ đeo tay kia, đồng hồ hiệu Thượng Hải khiến người ta bất ngờ nhất cũng chỉ hơn 140.