Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 420
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:19:59
Lượt xem: 88
Nếu không, căn cứ này sẽ bị phá hủy mất. Nhất là cô sợ sét giáng xuống nhà mình, trong nhà có cặp long phượng, căn cứ có nhiều người như thế, đương nhiên cô phải đi tới nơi thật xa để độ kiếp.
Thật ra tâm trạng Diệp Mạn Tinh khá tốt, bây giờ cô là người, sét sẽ không đánh c.h.ế.t cô. Thật ra cô cũng không sợ lắm, chỉ vì cô đã sắp đốt hết đống ngọc rồi, tiêu hết tiền khiến cô cảm thấy phải kiếm nhiều tiền hơn mới được.
Bây giờ số ngọc này đã biến thành ngọc thạch cổ linh rồi, hàm lượng linh khí trong đó đã đạt tới mức trung hạ phẩm, nhưng cho trẻ con chơi vẫn sẽ có ích cho cơ thể.
“Chị dâu.”
Ngay lúc cô mở đống ngọc ra vừa ngắm nghía, vừa chơi đồ bằng ngọc với bọn trẻ, bên dưới có ai đó gọi.
“Lên đây đi.”
Mẹ chồng ở bên dưới, Diệp Mạn Tinh không cảm thấy sẽ có ai đó không có mắt mà đến gây chuyện với cô. Sau đó...
Cô bị vả mặt, nhóm người hâm mộ trước đó của nam chính – Chu Gia Gia đến. Diệp Mạn Tình nghe thấy tiếng bước chân thì cất bớt đồ bằng ngọc vào không gian, những thứ ở bên ngoài chẳng có mấy món nhưng chất lượng cực đẹp.
Chu Gia Gia chờ trong đầu, nhưng cô ta phát hiện ra cơ thể mình tự dưng bất động, vừa giương mắt lên nhìn thì ngây người luôn. Sau đó cô ta nghe thấy hồn dị thế hít sâu, trong đâu vang lên tiếng ngạc nhiên:
“Trời ạ, sao giàu thế? Trong nguyên tác, nam chính đưa tiền của vợ đâu cho nữ chính sống lại, đống tiền này à?”
Chu Gia Gia còn nghe thấy hồn dị thế trong đâu nói: Đột nhiên phá thiện vợ đầu sắp chết, trước khi đi, cố tình tới thăm vợ đầu.
Lúc cô ta nói những lời đó trong đầu, cuối cùng có chút đồng cảm. Chu Gia Gia nghe hồn dị thế nói với chị dâu Diệp:
“Chị dâu Diệp, tôi muốn rời khỏi đây một thời gian, cô có ước muốn gì chưa hoàn thành không?"
“Hoặc là có gì muốn nói không?"
Chẳng hiểu ra sao, Diệp Mạn Tinh ngẩng lên nhìn cô ta. Ö?
Diệp Mạn Tinh vẫy tay với cô ta:
DTV
“Cô qua đây.”
"Chu Gia Gia" đi tới, cô ta tưởng vợ đâu c.h.ế.t sớm này muốn nói gì, không ngờ cô lại bảo cô ta duỗi tay ra. Sau đó cô ta duỗi tay ra thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-420.html.]
Cô ta ngửi thấy mùi hương hoa đào như có như không, bản thân “Chu Gia Gia” không sợ gì cả, vì thế cô ta chỉ cảm thấy vợ đâu hay ra vẻ của nam chính thật đẹp.
Ngay sau đó, cô ta ngửi được hương hoa đào từ trên người Diệp Mạn Tinh, thật sự rất thơm. Lúc này, cô ta chợt cảm thấy đáng tiếc. Vợ đầu của nam chính thật sự rất xinh đẹp, chỉ tiếc là ai có thể thoát khỏi vòng xoáy của số phận chứ?
Cho nên sau khi rời đi, “Chu Gia Gia” dứt khoát mặc kệ người vợ đầu của nam chính này.
Cô ta cứ lặp đi lặp lại trong đầu:
“Xinh đẹp thì đúng là rất xinh đẹp.”
“Chỉ tiếc, cô ta sắp c.h.ế.t rồi.”
“Chu Gia Gia” luôn tin vào phán đoán của chính mình, nhanh chóng lấy số điện thoại của nhà cô nhỏ và dì nhỏ, nhờ họ quan sát vợ của trưởng đoàn Tống.
Dù có bất cứ tình huống nào, họ cũng phải liên hệ với cô ta ngay lập tức.
Sau đó cô ta khăn gói nhẹ nhàng lên đường, đi đến tỉnh thành phía Bắc tìm nữ chính trọng sinh để ôm đùi.
Chu Gia Gia thật sự nằm trong cơ thể cảm thấy bất lực, không nỡ nhìn người xuyên vào cơ thể mình. Con ngu này, đã không có thư giới thiệu, cũng không mang theo tiền xu, lại còn mang theo một đống tiền giấy.
Chẳng lẽ cô ta không biết, nếu không mang theo phiếu thì ngay cả mua cứt chó cũng khó sao? Bên phía Diệp Mạn Tình, cô cảm thấy phải cảm ơn Chu Gia Gia đã tới, giúp cô thành công đoán ra lôi kiếp của cô sẽ đến trong mấy ngày gần đây.
Bởi vì cô cảm nhận được, hình như trên người Chu Gia Gia có dấu vết song hồn. Nhưng cô kiểm tra một vòng mà vẫn không tìm được một hồn khác ở đâu nên chỉ có thể bỏ quên suy nghĩ đó.
Có lẽ chuyện Chu Gia Gia đến đây là ngoài ý muốn, đêm hôm đó, Diệp Mạn Tinh chợt cảm thấy nguy hiểm, rốt cuộc phát hiện lôi kiếp của mình đã tới.
Trước khi rời đi, cô còn bày một trận pháp phòng ngự quanh nhà rồi mới rời khỏi khu nhà ở xã hội, đi lên núi. Đi được khoảng chừng hai mươi dặm, cô mới dừng lại.
Cùng lúc đó, cô cảm giác dường như có người ở phía sau nhưng khi cô ngẩng đầu lại không thấy ai, vì vậy cô thả lỏng lại.
Rầm rầm.
Tia chớp rạch ngang bầu trời, tiếp đó là tiếng sấm nổ rền vang. Cô lấy các loại ngọc linh thạch, bố trí trận pháp phòng ngự thứ nhất. Mới vừa bố trí xong, lôi kiếp to bằng căn nhà tụ trên đầu cô.
Ngay sau đó, Diệp Mạn Tinh thấy quả nhiên lôi kiếp nhìn thấy cô là người thì có vẻ sửng sốt. Lôi kiếp vốn to bằng căn nhà lại do dự lưỡng lự, qua một hồi thì biến thành lôi kiếp chỉ to bằng thùng nước rồi đánh xuống.
Một tiếng nổ lớn vang lên rồi những âm thanh răng rắc liên tiếng vang bên tai cô. Thì ra là lôi kiếp bổ xuống trận pháp phòng ngự. Trong nháy mắt, số ngọc cô tốn gần một vạn đồng đã biến thành cát bụi.