Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 437
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:22:55
Lượt xem: 65
Diệp Mạn Tinh ôm Tống Đoàn Đoàn ngồi ở ghế sofa phía bắc, bên cạnh là nam chính đang bế Tống Bối Bối, bản thân cô lại cảm thấy không việc gì phải sợ mấy người này.
Chỉ đơn thuần là tò mò, tại sao những người này lại mang theo hoa khôi đoàn Chu Gia Gia đến nhà cô? Cô nghe nói Chu Gia Gia đang yêu.
Diệp Mạn Tinh nghiêm túc nhìn trán Chu Gia Gia, sao Hồng Loan chiếu, mặt mày đỏ hồng, giống như đang tắm trong ánh sáng của tình yêu, đúng là đang yêu thật.
Mẹ Chu nói:
"Cô Diệp, tôi biết hôm nay chúng tôi đến nhà là đường đột, mong cô hiểu cho sự bất lực của một người mẹ có đứa con gái lầm đường lạc lối, tôi đã dùng trăm phương ngàn kế nhưng vẫn không thể thay đổi quyết định của nó."
"Tôi sẵn lòng nợ nhà họ Chu một ân tình, xin mọi người giúp đỡ khuyên nhủ Gia Gia, đừng để nó trong lúc giận dỗi mà quyết định chuyện chung thân đại sự."
Mắt mẹ Chu đỏ hoe, giọng nghẹn ngào nức nở, bà ấy ngập ngừng, dừng lại mấy lần rồi mới nói tiếp. Diệp Mạn Tinh nghe xong thì rơi vào m.ô.n.g lung.
Cái gì mà khuyên nhủ Chu Gia Gia, đừng để cô ta vì giận dỗi mà quyết định chuyện chung thân đại sự?
Chu Gia Gia còn kích động hơn cả họ, nghe xong thì lập tức phản bác:
"Mẹ, con đã nói rồi, con đã suy nghĩ nghiêm túc mới đưa ra quyết định, cũng không phải vì giận dỗi mà kết hôn."
Những lời này lập tức khiến mẹ Chu bùng nổ, tay bà ấy run lên:
“Còn nói không phải vì giận dỗi, hai đứa
mới ở bên nhau được mấy ngày mà đã định chuyện hôn sự rồi?"
Chu Gia Gia cũng khó chịu, ra sức bảo vệ nam đồng chí đó:
"Chúng con bị đối phương thu hút, chúng con có chung lý tưởng cách mạng, thậm chí anh ấy còn cứu con."
"Mọi người đừng đem anh ấy so sánh với anh ba nữa."
"Lúc thì bảo gia cảnh của anh ấy không bằng anh ba Tống, lúc thì bảo tiền đồ của anh ấy không bằng anh ba Tống, con chỉ thấy vì địa vị nhà họ Mạnh không bằng nhà ta nên mọi người mới phản đối."
"Mẹ, mẹ không thể vì hoàn cảnh gia đình và công việc của một người mà phủ nhận mọi thứ về anh ấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-437.html.]
Trước kia, Chu Gia Gia là một cô tiểu thư yêu thể diện hơn bất cứ thứ gì, nhưng lúc này lại bị ép nói ra hết mọi chuyện.
Diệp Mạn Tinh không nói nên lời. Chỉ vài câu ngắn ngủi, lượng thông tin vào não thật nhiều. Rốt cuộc Diệp Mạn Tỉnh cũng hiểu tại sao mấy người họ lại mang Chu Gia Gia đến nhờ giúp đỡ, chuyện này có liên quan đến nam chính?
Cô âm thầm nhéo eo người đàn ông, chỉ là lúc nhéo xuống thì phát hiện đều là cơ bụng săn chắc, cứng ngắc.
Tống Văn Cảnh nắm lấy tay cô, khẽ chọc vào đầu ngón tay mềm mại.
"Mẹ không nói nhiều với con nữa, tóm lại, con nhìn mà xem, địa vị nhà họ Chu chúng ta không tính là quá cao, nhưng không có nghĩa là không có chút địa vị nào, nếu đầu óc con không thông, để mẹ nói cho con biết cái người mà con nhìn trúng là cái dạng gì."
Mẹ Chu kiên quyết phản đối, bà ấy rất muốn Diệp Mạn Tinh khuyên nhủ đôi câu. Nhưng thực ra mục đích thực sự của bà ấy là khơi dậy sự ngưỡng mộ trước đây của cô con gái.
Cũng nhắc nhở con gái rằng khoảng cách giữa người cô ta sắp cưới và người con rể lý tưởng của họ là bao xa?
Mong cô ta nhóm lên ngọn lửa tình yêu một lần nữa, sau đó hối hận về cuộc hôn nhân này.
Đối với nhà họ Chu mà nói, họ thà để cô ta ở vậy còn hơn là chấp nhận cuộc hôn nhân này. Hiển nhiên, mẹ Chu, người kịch liệt phản đối, có thể sẽ thất vọng.
Diệp Mạn Tinh quan sát, phát hiện ra trước đây Chu Gia Gia có lẽ cũng không thích người đó lắm, nhưng cha mẹ lại chạy đến chia rẽ đôi uyên ương, phủ nhận mắt nhìn của Chu Gia Gia, điều này sẽ lập tức sẽ khơi dậy tâm lý phản kháng của cô ta.
Mấy chuyện kiểu này, cha mẹ còn không có cách, người ngoài thì nghĩ được cách gì? Vì vậy Tống Văn Cảnh không cần suy nghĩ nhiều, lập tức từ chối, anh nghiêm túc nói:
"Thím Chu, ngay cả phó sư đoàn trưởng Chu còn không có cách, người ngoài như chúng tôi sao khuyên nhủ được cô ấy."
Nhưng vì là nam chính nên anh là một người khá tốt, anh nhìn Chu Gia Gia nói:
DTV
"Chuyện của cô đúng là không nên đến gặp chúng tôi để xin lời khuyên, nhưng nếu cô muốn người nhà chấp nhận một người, thì nên dùng cách hòa bình để lấy được sự đồng tình của cha mẹ."
"Không phải tất cả đàn ông nghèo đều không tốt, nhưng nếu cha mẹ hoặc thậm chí cả người thân cũng phản đối, thì cô đã lắng nghe kỹ lý do họ phản đối chưa?"
Anh vừa nói xong, cô nhỏ Chu và mẹ Chu ở bên cạnh bắt đầu khóc, giọng nói nghẹn ngào nức nở:
“Gia Gia, ngay cả người ngoài còn nhìn rõ, sao con lại không nhìn thấy hả?"
"Chúng ta phản đối, ngoại trừ việc gia thế không tương xứng, quan trọng nhất là gia cảnh nhà họ Mạnh rất phức tạp, cậu ta có tận mấy chị gái, con lấy cậu ta, về đó có sống yên ổn nổi không?"