Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 452

Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:18:39
Lượt xem: 63

Nhưng cô là hoa đào tinh, cả người mềm mại toàn là hương thơm. Cô tấn công càng mạnh thì hương thơm càng nồng. Lúc cô không khống chế được mùi thơm này, chúng smẽ biến thành hương kích dục.

Cô đi mãi đi mãi, bỗng dưng sáp lại gần nam chính.

Người đàn ông khom lưng nhìn cô, không cho cô ngước đầu nhìn pmình, giọng nói của anh nhẹ nhàng: "Sao vậy?"

Diệp Mạn Tình: "Em đang nghiên cứu."

"Nghiên cứu cái gì?"

DTV

"Xem trên người anh có mùi thơm của hoa không?"

Tống Văn Cảnh ngơ ngác, trên người vợ mới có mùi thơm. anh là một người đàn ông thì lấy đâu ra mùi thơm, chỉ có mùi mồ hôi khắp người thôi.

Hai người đi một mạch về nhà, vừa hay gặp phải mẹ Diệp, bà ấy vẫn dừng ở trước cửa không vào, Diệp Mạn Tinh tò mò: "Mẹ, sao đến mà không vào?"

Nhưng mẹ Diệp lại kéo tay cô, không cho cô vào trong, bà ấy chỉ vào nhà.

Giọng nói trong nhà rõ mồn một, rõ ràng đang nói về cô.

Cô vốn định đẩy cửa đi vào, nhưng trong phòng bỗng nhiên có tiếng bàn luận về hai đứa bé, về chủ đề thi cử, nên cô dừng lại.

Trong nhà chính, mẹ ruột không có ở đó, hôm nay hai đứa trẻ rất khó dỗ, cứ khóc oe oe mãi.

Bà cụ Tống đi ra dỗ một lúc lâu, kết quả là vẫn khóc, bà ấy vội vàng chạy vào nhà bếp nấu nước nóng pha sữa.

Mẹ Tống bên này không giúp được, đành phải để thím ba Tống bế một mình và dỗ dành bên cạnh.

Hôm nay Trần Kiều Kiều đến chúc Tết, nghe được tiếng khóc, trông thấy hai đứa bé khóc, cô ta nhanh chóng lấy ít nước ấm đút cho chúng, tiếng khóc của hai đứa bé cũng nhỏ hơn.

Ánh mắt gay gắt của mẹ Tống nhẹ nhàng hơn đôi chút. Ở bên cạnh, Trân Kiêu Kiều chỉ cách xoa bụng cho em bé: "Chắc là đau đường ruột, bế thế này sẽ dễ chịu hơn."

Mẹ Tống làm theo lời cô ta, quả nhiên tiếng khóc của em bé đã nhỏ đi.

Trong phòng vẫn đang đốt lửa, mẹ Tống giữ Trần Kiêu Kiều ở lại trong phòng để hỏi thăm vài tình trạng của em bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-452.html.]

Trần Kiêu Kiệu lại chỉ các biện pháp khá tốt khi em bé bị tiêu chảy, táo bón,...

Thím ba cười rộ lên: "Kiều Kiều, cách của cháu quen thật, đúng là phụ nữ đã lấy chồng làm mẹ có khác. Nhưng bây giờ hai đứa cháu này còn mỏng manh hơn cả thằng cả và Nữu Nữu nhà thím, hay giày vò mọi người."

Trần Kiều Kiều đáp: "Chức của anh ba không thấp, gia đình không thiếu tiên, tất nhiên phải nuôi con cái kĩ càng."

Nói đến đây, cô ta lại bảo: "Thím à, con nghe nói chú và thím đều sẽ lên thị trấn đúng không ạ?"

Mẹ Tống ừm trả lời.

Chồng vào nhà do chính phủ cấp, bà ấy cũng được điều động lên làm cán bộ Hội Phụ nữ ở công xã nhân dân, nên cũng sẽ đi cùng. Trần Kiêu Kiêu chúc mừng trước, sau đó lại nói: "Chú thím đêu phải đi làm, chắc là chị dâu sẽ không đi làm, sinh đôi khó hơn sinh một, phải mất rất nhiều tâm tư mới có thể nuôi nấng thành người."

Thím ba tiếp lời: "Thím thấy cũng phải, như lân này đây, khóc những mấy lân, hằng ngày không tốn sức mới là lạ."

"Đúng vậy ạ. Con sợ chị dâu lo không xuể, nhà các thím có nhiều người kiếm tiền ở bên ngoài rồi, con nghĩ chị dâu không đi làm cũng được."

Giọng nói của cô ta không tính là quá dịu dàng, nhưng vẫn rất hay, nếu không năm ấy cũng không thể lấy chồng là thanh niên trí thức. Lúc cô ta cố ý lấy lòng một người, người ta không thể nào bóc mẽ được chỗ sai.

"Tốt nhất là con cái phải có mẹ đồng hành suốt cả hành trình, thím nói có phải không ạ?"

Mẹ Tống thật sự không để ý đến chuyện con dâu có đi làm hay không, bà ấy đáp: "Thật vậy, quả thật thì nhà thím cũng không thiếu chỗ tiền do con bé kiếm, con bé muốn làm gì thì cứ theo sở thích của con bé."

Nghe vậy, Trần Kiều Kiều cảm thấy ấm ức. Mẹ chồng cô ta mà tốt được một nửa như vậy thì cuộc sống của cô ta đã đỡ hơn nhiều.

Đè lại sự ngưỡng mộ trong lòng, cô ta lại nhớ đến chuyện năm nay sắp tổ chức lại kỳ thi cấp ba. Cô ta cũng mới biết mẹ của Diệp Mạn Tỉnh có yêu cầu với cô rất cao, chắc chắn bà ấy sẽ bắt cô tham gia thi đại học.

Sao Trần Kiều Kiều có thể chấp nhận được, cô ta có cảm giác, một khi Diệp Mạn Tinh thật sự tham gia thi đại học, chuyện sẽ mất khống chế.

Nhưng nếu thi đậu đại học bằng kỳ thi cấp ba, tương lai sẽ có rất nhiều mối qua hệ trong bộ máy nhà nước. Cô ta không thể chấp nhận rằng sau này Diệp Mạn Tinh sẽ tham gia thi đại học.

Kiếp trước chồng cô ta từng nói, chỉ cần thi đậu vào trường đại học, sau này sẽ là người đứng đầu của các ngành.

Cô ta muốn làm kinh doanh, nếu quen biết được nhiều người như vậy, sau này nhà nước sẽ có rất nhiều chính sách, có thể lấy được một vài hỗ trợ về mặt vay vốn.

Cô ta véo vào lòng bàn tay, nhỡ đâu Diệp Mạn Tinh giỏi chuyện thi cử thì sao?

Loading...