Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 478
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:19:19
Lượt xem: 52
Anh ấy vẫn không cam lòng, còn nói với đồng nghiệp của Tống Tiến một tiếng, "Tống Tiến về rồi thì bảo cậu ta nhanh chóng trả lại ảnh cho tôi.”
Đồng nghiệp kia nghe xong thì ngơ ra: "Ảnh gì?"
Anh hai Diệp nghiến răng, vô cùng muốn đánh người: "Em gái tôi."
"A." Trong phòng làm việc bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu ngạc nhiên. Anh hai Diệp mới biết mình nói sai, vội vàng nói: "Em gái tôi chụp ảnh gia đình với nhà tôi.”
Trong văn phòng đột nhiên truyền đến một tiếng cười thiện chí: "Ồ."
Nhưng mà cái ánh mắt đó.
Anh hai Diệp nghe xong cũng không biết nên nói gì: ...?
Bên ngoài lại truyền đến một tiếng: "Diệp Bác Thương, nhanh lên, sắp xuất phát rồi.”
Anh hai Diệp không giải thích nữa, vội vội vàng vàng đi theo người kia.
Tống Tiến vội vàng trở quê, tìm tộc trưởng của mình, đưa ảnh chụp gia đình có vết bớt hình nụ đào cho chú Năm, giọng run run.
“Chú Năm nhìn xem, trong tấm ảnh này có vết bớt hình nụ hoa đào đặc biệt của nhà họ Tống.”
Chú Năm vừa nhìn đến ảnh chụp gia đình, hai mắt ông ấy đã mở to, môi không ngừng run rẩy, một mực kêu lên: “Không thể nào, không thể nào."
Vẻ mặt Tống Tiến ngơ ngác: “Chú Năm, có cái gì không thể?”
Cái gì không thể nào?
Đây là vết bớt mang tính biểu tượng của nhà họ Tống, thứ khác cậu không biết, nhưng vết bớt càng rõ ràng thì càng quan trọng với nhà họ Tống.
Thậm chí, nhà họ Tống sẽ dùng rất nhiều nguồn lực để bồi dưỡng con cháu có vết bớt hình nụ đào như vậy, hơn nữa con cháu nhà họ Tống có vết bớt hình nụ đào đều là đại diện cho thế hệ mới nhà Tống trong thủ đô.
Nói theo cách này, thế hệ nối dõi mới của nhà họ Tống được lựa chọn dựa trên vết bớt hình nụ đào của họ.
Trên tấm ảnh vết bớt hình trái hình nụ đào rõ ràng như vậy, nếu không phải là hậu duệ trực hệ của nhà họ Tống ở kinh đô, tên của ông ngay lập tức sẽ viết ngược lại.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-478.html.]
Chú Năm chạm vào chàng trai có vết bớt hình nụ đào trong ảnh, khóe mắt kích động đã có chút ươn ướt.
Chú Năm Tống nói: “Chú đang nói về người trong bức ảnh này."
“Sao vậy?” Cậu thấy phản ứng của Chú Năm rất kỳ quái, vừa vui mừng, vừa hưng phấn, vừa không tin lại vừa khó tin.
“Chú Năm, cháu nhớ đây là vết bớt mang tính biểu tượng của nhà họ Tống ở thủ đô. Chú cũng nói, với vết bớt hình nụ đào này rất có thể đứa bé là con cháu nhà họ Tống, chỉ là không biết nó ở chi nào mà thôi."
Vẻ mặt Tống Tiến tràn đầy nghi hoặc.
Phản ứng của chú Năm khiến cậu cảm thấy không giống như cậu nghĩ.
Sau khi Chú Năm vui mừng bất ngờ xong mới phát hiện bản thân khiến Tống Tiến suy nghĩ quá nhiều, bình tĩnh nói: “Người này ở đâu? Chúng ta phái người đi kiểm tra đứa nhỏ này một chút.”
Ông ấy nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Tống Tiến, cuối cùng thở dài: “Sở dĩ chú vui và thấy khó tin là vì đứa trẻ này trông rất giống anh ba Tống ở thủ đô.”
Ông ấy chạm vào chàng trai anh tuấn trong ảnh, thì thào lẩm bẩm: “Cháu cũng biết anh ba Tống rồi đấy, là thị trưởng Cáp Nhĩ Tân. Gia đình cậu ấy chỉ có hai cô con gái, không có con trai. Tình cảm vợ chồng của họ vẫn luôn rất tốt."
“Nhà họ Tống luôn coi trọng người thừa kế, cho dù vợ của anh ba Tống biết cậu ấy ở bên ngoài có một đứa con ngoài giá thú như vậy, trong lòng cô ấy cũng sẽ không vui, nhưng cô ấy nhất định sẽ đặt toàn cục lên đâu, làm sao có thể để đứa con riêng của mình lang thang bên ngoài lâu như vậy?”
Tống Tiến khó hiểu: “Ý của chú Năm là, vợ của anh ba Tống sẽ để ý chuyện này?”
Chú Năm Tống nói: “Đã là phụ nữ, ai cũng sẽ quan tâm đến những chuyện này. Chuyện này chúng ta phải thăm dò thái độ của anh ba Tống trước đã. Cậu ấy có biết mình còn có một đứa con ngoài giá thú lớn như vậy sống ở bên ngoài hay không?"
Ở thủ đô nhà họ Tống có thế lực rất lớn, trước khi kết hôn cậu chủ nhà họ Tống để lại một hai đứa con riêng ở bên ngoài cũng không phải là không có khả năng.
Thế nhưng đối phương lại có một vết bớt hình nụ đào rõ ràng như vậy, một khi được nhận về nhà họ Tống ở thủ đô người đó nhất định một bước lên mây.
Mà bọn họ, quay về cũng chưa chắc sẽ được dòng chính công nhận bởi vì có công lao này.
“Như vậy, cháu dẫn người đi xem đứa nhỏ này. Về phía chú, chú trước tiên đi gặp anh ba Tống. Trước đừng để lộ tiếng gió với ông cụ, thân thể của ông ấy sợ không chịu nổi loại kích thích này."
Tống Tiến gật đầu. Cùng ngày đó, hai người chia thành hai hướng đi tìm người.
Hai ngày sau, sau khi Tân Lâm đích thân cùng Diệp Mạn Tinh thu xếp xong xuôi mọi việc của cha Diệp, anh ta mở một khách sạn cho Diệp Mạn Tinh và những người khác, cho phép cô ở lại thêm hai ngày để tham gia một cuộc đấu giá.
Tân Lâm muốn đi xử lý mười hộp trái cây có thể dưỡng nhan bồi bổ sức khỏe, lúc này anh ta cũng không có thời gian để tiếp đãi cô.